Vừa vào phòng, nhìn cô gái nhỏ đang ngồi cuộn mình trên giường, tim Sở Bách Nhiên chợt quặn thắt. Bước vội tới ngồi xuống ôm lấy cô.
“Châu Anh...em...”
“Từ khi nào?”
Vòng tay đang ôm cô của Sở Bách Nhiên bỗng cứng đờ. Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nghe thấy giọng nói lạnh lùng của cô vang lên, Sở Bách Nhiên cảm thấy lồng ngực của mình chợt hít thở không thông. Anh siết vòng tay ôm chặt cô thêm một lúc. Diệp Châu Anh cựa quậy, muốn đẩy anh ra nhưng không được.
“Em hỏi chuyện gì?”
“Có phải anh đã biết chuyện của em và Sở Tu Kiệt rồi đúng không? Là từ khi nào?”
Thở hắt ra một hơi, Sở Bách Nhiên buông cô ra. Ngồi cạnh cô, chăm chú nhìn cô.
“Ba năm trước.”
Vừa nghe thấy câu trả lời của anh, Diệp Châu Anh chấn động...Ba năm trước? Lại là ba năm trước?
“Vì sao anh chẳng kể gì với em hết?”
Sở Bách Nhiên đưa tay lên xoa xoa mái tóc cô, rồi đặt lên đó một nụ hôn.
“Châu Anh, anh đã kể với em chuyện anh thích em từ ba năm trước rồi đúng không?”
Diệp Châu Anh nhìn người đàn ông tuấn tú trước mặt, gật gật đầu.
“Khi đó anh đã tính theo đuổi em. Nhưng còn chưa kịp làm gì, thì Sở Tu Kiệt đã dẫn em đến tiệc gia đình của nhà anh. Lúc đó...em đã là bạn gái của Sở Tu Kiệt rồi.” Dừng một chút, Sở Bách Nhiên nhớ lại cảm giác lúc đó, anh hơi trầm mặc. Cố gắng nói tiếp.
“Nhìn em lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890413/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.