Tại một quán rượu nhỏ.
Sở Tu Kiệt nhắn tin, thấy Diệp Châu Anh không trả lời, anh bực bội quăng điện thoại lên bàn. Cầm chai bia lên nốc một ngụm. Đã một tháng rồi không gặp cô, từ cái đêm hôm ấy. Nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của cô, anh đau lòng đến không thở nỗi. Anh không muốn Diệp Châu Anh ghét anh, chỉ mới nhìn thấy cô dùng ánh mắt đó nhìn mình, anh đã thấy lòng đau còn hơn cái tát của cô. Vì vậy, cả tháng nay anh cố kìm nén không liên lạc với cô. Cố gắng vùi đầu vào công việc, phụ giúp ba anh để quên đi cô. Nhưng, vì sao hôm nay lại để anh thấy cảnh tượng đó? Rốt cuộc đó là chiếc laptop của ai? Rốt cuộc, người con gái đang tình tứ với Sở Bách Nhiên trong văn phòng, có phải là Diệp Châu Anh hay không?
Cố gắng nhớ lại hình dáng của cô gái đó, nhưng lúc đó Sở Bách Nhiên dùng áo che chắn quá kín kẽ, gặp anh bị bất ngờ, vừa nhìn thoáng qua liền bước ra ngoài. Anh không xác định được đó có phải là Diệp Châu Anh hay không...
Lại cầm điện thoại lên, hay là gọi cho cô? Không, Diệp Châu Anh sẽ không bắt máy. Đi tìm cô.
Sở Tu Kiệt đột nhiên muốn gặp Diệp Châu Anh, anh uống cạn chai bia rồi vứt ở đó, đứng dậy trả tiền rồi lái xe đến nhà Diệp Châu Anh. Cũng không quan tâm là mấy giờ, chỉ cần có thể tới gặp cô, hỏi cô chút chuyện là được.
Chung cư Uyển Linh.
Sở Tu Kiệt đứng dưới chung cư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890408/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.