Sở Tu Kiệt vẫn còn bàng hoàng. Vậy là hai người họ biết nhau trước khi Diệp Châu Anh đồng ý làm bạn gái của anh. Trầm mặc đưa hai tay lên ôm lấy mặt mình.
“Sở Tu Kiệt, là chú buông tay cô ấy. Ba năm trước tôi đã không muốn phá hoại chuyện tình cảm của hai người. Bây giờ chú và cô ấy chia tay, thì tôi phải ngay lập tức giành lấy chứ. Chú phát điên cái gì?”
Sở Tu Kiệt vẫn im lặng ngồi đó. Không lên tiếng trả lời, cũng không hỏi thêm câu nào nữa. Một khoảng lặng nặng nề bao trùm lấy căn phòng. Sở Bách Nhiên cũng không vội, vẫn ngồi đó đợi Sở Tu Kiệt nói tiếp, cho cậu ta chút thời gian tiếp nhận vậy. Sau một lúc, cuối cùng Sở Tu Kiệt cũng lên tiếng phá vỡ bầu không khí.
“Anh có thể...một lần nữa...nhường cô ấy lại cho em không?”
Nghe xong, Sở Bách Nhiên hơi nheo mắt lại nhìn Sở Tu Kiệt, cười khẩy một cái, anh kìm nén lại sự tức giận trong lòng mình, gằn giọng nói.
“Sở Tu Kiệt, chú tỉnh táo lại chút đi. Diệp Châu Anh, cô ấy cũng không phải là món hàng để nhường qua nhường lại. Chú đi về được rồi đấy. Sau này đừng tới làm phiền cô ấy nữa.”
Sở Tu Kiệt vò vò đầu mình. Anh đứng dậy lê bước đi về. Dù sao anh cũng không muốn ở đây nghe Sở Bách Nhiên nói thêm lời nào nữa. Câu cầu xin đó...đã dùng hết sức lực cuối cùng của anh rồi.
Sở Bách Nhiên thở hắt ra, nhìn bộ dạng hiện của Sở Tu Kiệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890402/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.