Ba Sở nghe Chu Ninh nói thế, liền lập tức hùa theo.
“Đúng đó, gặp nhau sớm một chút. Tốt nhất là tuần sau gì đó, được thì tháng sau cưới luôn đi.”
“Ba.”
Vừa nghe mẹ nhắc đến ba mẹ của Diệp Châu Anh, trán Sở Bách Nhiên liền giật một cái, lại nghe thấy ba anh nói thế, anh liền lên tiếng cắt ngang.
“Mẹ à, để từ từ rồi nói.”
“Từ từ cái gì? Con không muốn tranh thủ có vợ thì mẹ phải tranh thủ kiếm con dâu, Châu Anh à, cháu thấy thế nào?”
Diệp Châu Anh nghe mẹ Chu dịu dàng hỏi mình, cô hơi ngượng ngùng cúi đầu. Sở Bách Nhiên đưa tay ra sau ghế, xoa xoa lưng cô trấn an.
“Con...Ba mẹ con...không còn nữa ạ. Ba mẹ con mất năm con 14 tuổi rồi ạ.”
Lúc này ba mẹ Sở mới sửng sốt, biết là mình đã lỡ lời rồi. Mẹ Chu trách cái tính hấp tấp của mình. Thấy con trai lần đầu mới dẫn theo một cô gái về, còn cố gắng theo đuổi như vậy, bà không kìm lòng được liền vui vẻ mà quên cả trời đất. Thở dài một hơi, cô bé tội nghiệp.
“Dì xin lỗi nhé, làm con nhớ tới chuyện buồn rồi.” Chu Ninh khẽ đưa tay lên xoa xoa đầu Diệp Châu Anh.
“Dạ, không sao ạ. Chuyện cũng đã qua lâu rồi ạ.”
Bầu không khí lại lần nữa chùng xuống. Sở Bách Nhiên thở hắt ra, lên tiếng phá vỡ.
“Ba mẹ, chuyện này từ từ tính. Hai người tiếp tục dùng bữa đi ạ.”
“Phải phải phải, không vội. Châu Anh, mau ăn đi. Món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890395/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.