"Tại sao cậu muốn quay lại trong tình trạng như thế này chứ, hay là cậu đã nhớ ra điều gì đó rồi ?"
"Mặc dù còn khá mơ hồ nhưng tôi nghĩ là ký ức của mình đang dần ổn định trở lại rồi." - Henry lấy tay đặt nhẹ lên trán và nói.
"Vậy thì, cậu có thể giải thích một chút về cái ký ức đó cho bọn ta được không ?"
"Là bố của tôi, người chịu trách nhiệm cho vụ thảm sát năm xưa, ông ấy vẫn còn sống."
"Hả, cậu...cậu đang nói cái gì thế Henry ?" - Thanh tra Kleton hỏi với một khuôn mặt lộ rõ vẻ hoang mang.
"Tên hung thủ bị cảnh sát bắn chết năm xưa không phải là bố tôi, người đó cũng chỉ là một trong những nạn nhân thiệt mạng tại chung cư ngày hôm ấy mà thôi. Do khoác trên mình chiếc áo có tên của bố tôi, cùng với việc nhân dạng đã bị biến đổi bởi virus nên cảnh sát đã không nhận ra điều này, và cũng chính vì nó mà họ mới có thể che giấu chuyện này rồi thay thế tất cả bằng một sự thật bị bóp méo dễ dàng đến như vậy."
"Từ đâu, từ đâu mà anh lại có những thông tin này ?" - Bất ngờ trước những lời nói kỳ lạ của Henry khiến cho Josh phải lên tiếng.
"Chính cái sự thật đó, chính nó đã bị bóp méo bởi ông ấy, bởi thanh tra Kleton đấy." - Henry nói rồi hướng mắt mình về phía thanh tra Kleton.
"NÀY RANH CON, coi chừng cái mồm của cậu đấy, chưa đủ tỉnh táo thì đừng có mà nói mấy chuyện hoang đường." - Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lay-nhiem-the-infectious/937225/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.