“…” Nguỵ Nhất Thần không nhịn được cười, có điều không có khoa trương như trước, vừa cười vừa nói, “Hay là chúng ta đến bệnh viện, để xem bác sĩ nói thế nào.”
“Tôi không đi bệnh viện, bệnh viện trong trường trị cái gì cũng không hết, lần trước tôi bị tiêu chảy, lão Tam bị cảm viêm khí quản, hai đứa tôi vì tiết kiệm tiền nên đi bệnh viện trong trường, thành ra phải truyền dịch nhưng sau đó mới phát hiện hai chúng tôi đều truyền loại dịch giống nhau, nếu bị ngoại khoa bệnh viện trong trường vẫn có thể trị được, nên lần trước cậu bị thương tôi mới dẫn cậu đến đó. Với lại bệnh viện bên ngoài đều là quỷ hút máu, mẹ nó rất đắt, động một chút là mấy trăm, tôi đi không nổi, lát nữa tôi đi mua một ít nước hoa, không ngứa liền không sao.”
“Chưa từng nghe nói bị dị ứng thì dùng nước hoa đấy, ít nhất cũng phải uống thuốc gì đó chứ. Vả lại anh bị toàn thân, phải đi bệnh viện! Anh có thể lựa chọn tự mình đi hoặc em khiêng anh đi. Tiền anh trước đừng lo có được không, em giúp anh trả, dù sao cũng do em buộc anh dùng, là trách nhiệm của em.”
Cũng không biết là uy hiếp của Nguỵ Nhất Thần hữu dụng, hay là bản thân Cận Phi thật sự ngứa quá chịu không nổi, cũng hiểu dự tính dùng nước hoa cũng không có tác dụng gì, cuối cùng Cận Phi vẫn đi theo Nguỵ Nhất Thần lên xe buýt 14, đi bệnh viện tỉnh.
Bởi vì là buổi chiều, thời gian cũng tương đối trễ, cho nên hai người chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-kien-phong-503/66637/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.