Ngụy Nhất Thần trở lại trường học đã là chuyện của 20 ngày sau, miệng vết thương vốn chỉ mất hai tuần là đã khỏi, nhưng mẹ Ngụy Nhất Thần sống chết không cho Ngụy Nhất Thần quay về trường, mắng miệng vết thương lớn như vậy, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao! Trong nhà có một đứa con, nuông chiều từ nhỏ, lúc trước mẹ Ngụy không muốn Ngụy Nhất Thần đi chơi bóng, nhưng mà Ngụy Nhất Thần tính tình bướng bỉnh, muốn làm gì nhất định phải làm cho bằng được, người khác đều là không đụng tường Nam không quay đầu*, cậu thì thấy tường nam cũng phải đạp sụp mà đi tiếp.
Đừng thấy bình thường Ngụy Nhất Thần đều làm một bộ dáng tươi cười tủm tỉm, đối ai cũng thân thiện, thì cho rằng không có nguyên tắc lại dễ ức hiếp. Nhưng một khi liên quan đến chuyện Ngụy Nhất Thần muốn làm, tuyệt đối hóa thân từ con chó to thành gấu chó lớn, nói mà các người không phục, ít nhất cũng đánh đến khi các người phục!
Cho nên mẹ Ngụy không có biện pháp đành để cho con đi, coi như cho Ngụy Nhất Thần rèn luyện thân thể. Thế nhưng lần này không giống vậy, lần này là bị thương, còn nặng như vậy, nói gì mẹ Ngụy cũng không đồng ý cho Ngụy Nhất Thần quay về trường học, ngay cả cửa nhà cũng không cho cậu ra, chính mình trực tiếp xin nghỉ một tháng, thề phải chăm sóc vết thương của con đến khi nào khỏi hẳn mới thả đi.
Vì vậy chờ tới lúc Ngụy Nhất Thần quay về trường học, cơn lốc anh hùng cứu mỹ nhân đã bị sự náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-kien-phong-503/66628/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.