Không để ý đến ánh mắt kỳ quái của người đi đường, cũng không chú ý tới nữ sinh đang ồn ào ở cửa lầu số ba, Cận Phi hùng hổ xông về phòng 503, vừa mở cửa, nhìn thấy trước tiên chính là đệm giường của mình đang vắt trên lang can, cùng một trái bong bóng màu xanh nhạt.
Cận Phi lập tức ngây người, cửa ở phía sau mình đóng lại. Cận Phi nghe thấy tiếng đóng cửa mới kinh ngạc quay đầu lại, sau đó liền bị Nguỵ Nhất Thần kéo vào trong ngực, ôm chặt lấy.
Cận Phi sử dụng hết toàn bộ sức lực bắt đầu giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Cận Phi thở hổn hển nhưng vẫn không do dự mà nâng chân lên, dẫm một cước lên bàn chân của Nguỵ Nhất Thần. Không ngạc nhiên khi nghe thấy Nguỵ Nhất Thần hít vào một ngụm khí lạnh, có điều bất ngờ là Nguỵ Nhất Thần vẫn không hề buông tay. Cứ ôm như vậy chừng năm phút, Nguỵ Nhất Thần mới chậm rãi nói, “Em sợ anh cứ như vậy mà không trở về ký túc xá nữa, làm em sợ muốn chết.”
“Tôi không phải là cậu, không về ký túc xá còn có thể cùng gái đẹp đi ra ngoài động phòng hoa chúc. Một người cô đơn như tôi, đi ra ngoài làm gì chứ.”
“Em sai rồi, em biết em nói cái gì cũng không bù đắp được sai lầm, nhưng em vẫn muốn giải thích cho anh nghe, vũ hội vừa rồi em đi một mình, muốn cho anh niềm vui bất ngờ, ai ngờ gặp Mẫn Thi Văn, cô ấy cứ theo sau lưng em, em làm cách nào cũng không cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-kien-phong-503/1841730/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.