*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi diễn đầu năm của Nguỵ Nhất Thần còn chưa tới, nhưng một ngày lễ náo nhiệt nhất đối với các sinh viên lại sắp đến – đó là lễ giáng sinh.
Hơn một tháng trước lễ Giáng Sinh, phố lớn ngõ nhỏ đã bắt đầu treo đầy đồ trang trí, càng miễn bàn tới đại học thành phố bên này, bất kể đi tới đâu, cũng có thể nhìn thấy ông già Noen mập mạp với khuôn mặt vui vẻ, hoặc những quả cam và quả táo được gói công phu*. Đêm Giáng sinh hôm đó, trên đường phố tràn đầy các cặp tình nhân, cầm trong tay đủ loại quà tặng, khắp nơi đều tràn ngập bong bóng màu hồng.
Nguỵ Nhất Thần rất muốn mời Cận Phi đi đến trung tâm thành phố đêm Giáng sinh, để tiện việc hẹn hò, xem phim, ăn một bữa, sau đó tốt nhất là có thể làm chút gì đó không thích hợp cho trẻ em. Nhưng vì Cận Phi nói tối nay có hẹn, nên dứt khoát từ chối lời mời của Nguỵ Nhất Thần.
Nhưng sau khi từ chối, Cận Phi khi nhìn thấy ánh mắt đáng thương của Nguỵ Nhất Thần, cảm thấy mình có chút tội lỗi, vì vậy nói với Nguỵ Nhất Thần, anh có việc quan trọng tối nay, không thể đi.Nhưng mà có thể đến vũ hội giáng sinh trong trường, cũng vì Cận Phi đã đáp ứng Trịnh Tư Kỳ tối nay theo cô đi vũ hội rồi.
Trịnh Tư Kỳ thích khiêu vũ, vũ hội giáng sinh hàng năm đều chơi cực kỳ high, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-kien-phong-503/1841728/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.