Dịch: Duy Anh
Biên:
***
“Trận chiến này với bản thân mình chính là mắt xích quan trọng cho đại kế dương danh sau này.’
Trên mây, Ngao Ất nhìn sơn môn Độ Tiên môn, nơi mình luôn hướng tới. Tâm cảnh gã bây giờ, cũng không còn như thuở mười tuổi nữa.
Ngao Ất tới đây, chủ yếu là tìm Lý Trường Thọ.
Gã thậm chí không biết rõ danh hào và địa của Lý Trường Thọ ở Độ Tiên môn.
Nhưng Ngao Ất biết: Hôm nay mình nhất định phải vấp ở đâu đứng lên ở đó tại Độ Tiên môn.
Trên “Đại bạo hoạt long” của đãng yêu đại hội năm ấy, Tuy là sàn diễn của Ngao Ất nhưng “chiến tích” tính ở trên đầu Lý Trường Thọ.
Ngao Ất tự giác, muốn sau này dương danh không có vết nhơ. Trận so tài năm mười tuổi kia, nhất định phải thay đổi!
Mà chính mình cũng có thể nhờ vậy, quật khởi hình tượng ‘biết hổ thẹn sau dũng’. Từ đó một bước lên trời!
Gã muốn làm gương tốt cho Long tộc.
Vì con cháu long tộc, xây dựng một tấm gương sáng!
Để Long tộc dần dần, từng bước buông xuống lòng tự cao tự đại. Đây mới là con đường tắt tốt nhất để cứu vãn Long tộc…
Ngao Ất nhẹ nhàng hít vào một hơi, đáy lòng suy nghĩ sau đó nên nói như thế nào.
Năm vị ‘sư huynh’ Tiệt giáo của gã đã đến ngoài đại trận Độ Tiên môn, cũng không đi sơn môn, mà từng người trực tiếp thả ra khí tức.
Luyện Khí sĩ Kim Ngao đảo đến phá nhà…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2801324/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.