Dịch: Phạm Dũng 
Biên: BsChien 
Tiểu Quỳnh Phong, phía sau núi. 
Bên cạnh mấy cái cây già khô héo, Lý Trường Thọ đang nhíu mày thở dài, hắn đưa tay vỗ nhẹ vào thân cây. 
“Vất vả cho các ngươi” 
Một cơn gió nhẹ thổi tới, những cành cây khô héo lắc lư như muốn nói rằng: 
“Không có việc gì, không có việc gì” 
Trên thực tế, bọn chúng dường như đang run rẩy. 
Cũng không có cách nào khác, vì muốn có càng nhiều người giấy tham gia vào chiến đấu, trong vòng nửa năm qua, Lý Trường Thọ thường xuyên lấy mủ nhựa cây. Hắn cũng dùng tất cả các biện pháp, để giữ cho mấy cây già này không vì hết nhựa cây mà chết. 
Haizz... 
Vốn là sống thêm hàng vạn năm nữa, trong tương lai còn có thể hình thành mộc linh, nhưng bây giờ chúng cũng sắp không chịu nổi nữa rồi. 
“Cố gắng lên” 
Lý Trường Thọ thở dài, đáy lòng nổi lên một chút áy náy 
Hắn liếc nhìn mấy cây non mới trồng cách đó không xa, nói một câu trong lòng. 
“Nếu các ngươi mà không chịu được, vậy ta cũng sẽ đối đãi tốt với con của các ngươi” 
Một cơn gió thổi qua, những cái cây già lại một lần nữa run rẩy. 
Có thể, đây chính là cảm động. 
Khụ… Thôi không đùa nữa. 
Mũi chân Lý Trường Thọ điểm một cái, thân nhẹ như tơ liễu theo gió bay đi. 
Hắn bay tới bên cạnh một cái hồ gần đó, đứng trên ngọn cây của một cây đại thụ. 
Nhắm mắt ngưng thần, tóc dài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2800947/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.