Dịch: Ăn Mày Dĩ Vãng
Biên: BsChien
***
"Ha ha ha ha... Như vậy mà cũng được nữa sao?
Bị Vu nhân cưỡng ép trở thành Nam Hải thần giáo Giáo chủ, ha ha ha ha... Nếu có người khác biết được chắc sẽ tức chết vì ghen tị, ha ha ha ha.
Đã vậy lại còn được một đám cường tráng trâu bò làm hộ pháp miễn phí... Đến Long tộc cũng muốn nhúng vào một chân?
Hay! Thật không thể ngờ, chuyện thế gian quả nhiên là hay!"
Ngồi bên suối nước trong thung lũng, tay Huyền Đô cầm xiên cá nướng, miệng cười như bắt được của.
Ngồi ở bên cạnh, Lý Trường Thọ không dám thất thố, cố gắng duy trì hình tượng mỉm cười nho nhã. Hắn tiện tay lấy hai đầu linh ngư vốn chuẩn bị sẵn để đút lót cho trưởng lão môn phái đem ra nướng tiếp.
Hấn tự ngẫm trong đầu:
" Muốn ôm đùi to, yếu tố đầu tiên phải là chân thành, sau chân thành thì phải... Hợp ý."
Huyền Đô cười ngả nghiêng một hồi, lại hỏi tiếp:
" Sau đó như thế nào, tiếp tục nói đi.
Ta cũng không để ngươi phí sức kể chuyện cho ta, ngươi có thể chọn một môn thần thông. Miễn là ta có thể dạy và ngươi có thể học, ta sẽ truyền thụ cho ngươi."
Ngoài dự đoán của Đại pháp sư, Lý Trường Thọ nghe xong cũng không hề cao hứng, chỉ nhẹ nhàng thở dài, tiếp tục kể ra câu chuyện dẫn đến sự phát triển của Nam Hải thần giáo, cũng giải thích rõ ràng mối liên quan với Long tộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2800416/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.