Dịch: Vì anh vô tình 
Triệu Công Minh cưỡi mây, làm bộ như không có chuyện gì bay về phía mục tiêu ở hải đảo... 
Dưới sự hỗ trợ của Tam muội, lúc này con đường “Đi đụng phải” của bọn họ đã thăng cấp thêm một lần nữa. 
Giống như tình huống ngày hôm nay, chuyện Triệu Công Minh cần làm, càng đơn giản hơn so với kịch bản của ngày thường... 
Trên hoang đảo, ngay khi Triệu Công Minh chủ động hiển lộ tung tích, thì Văn Tịnh đạo nhân đã phát hiện ra. 
Nàng vừa định lặng lẽ bỏ chạy, nhưng vừa làm ra động tác thì đáy lòng lại sinh ra báo động mãnh liệt. 
Giống như Văn Tịnh đạo nhân, từ thời viễn cổ, thượng cổ lẫn lộn qua, không có mấy người biết được nàng theo hầu loại người hung ác, thì linh giác của bản thân là linh mẫn nhất. 
Vào lúc này trực giác đang nhắc nhở nàng, nếu lập tức bỏ chạy, thì hôm nay sẽ có đại hung hiểm. 
Ngược lại, chỉ cần bất động sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì... 
Nàng được Thánh Nhân của Tây Phương giáo phong tỏa thiên cơ, nên theo hầu sẽ không bị người khác tuỳ tiện điều tra ra được. 
Mà nàng lại có được cảnh giới tu vi như vậy, nếu không chủ động hóa ra bản thể, trừ phi là các Thánh Nhân lão gia, những cao thủ khác nhìn cũng không thể biết được chân thân của nàng. 
Hơn nữa nghiệp chướng của Văn Tịnh đạo nhân, đã sớm bị hương hỏa công đức rửa sạch sẽ, mặc dù hiện giờ công đức là bằng không, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2800343/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.