Dịch: Thiên Hạ Đệ Nhị
Đông Hải, Thủy Tinh cung, trong một đại điện tráng lệ.
Ở ngoài điện có đủ các loại cá cảnh nhẹ nhàng du động.
Trên bảo tọa có một đầu lão long đang nằm, bên cạnh có mấy vị Hải nữ xinh đẹp nhẹ nhàng quạt gió, xoa bóp chân tay. Cách đó không xa, ở đằng sau hai cây cột trụ bạch ngọc có mười mấy vị Hải nữ đang tấu vang các loại nhạc khí linh bảo...
Một ngày bình thường của Long vương, cứ bắt đầu và kết thúc như vậy.
Ngoài điện, đám cá cảnh đột nhiên tản ra, một đầu thanh long hạ xuống, hóa thành một thiếu niên thanh tú, nhanh chóng bước vào đại điện.
“Phụ vương! Nhi thần Ngao Ất cầu kiến!”
“Ừm?”
Đông Hải Long Vương như vừa tỉnh ngủ, hai mắt khẽ mở, đưa tay phất phất.
Hải nữ ở xung quanh nhanh chóng lui xuống, Ngao Ất bước nhanh đén trước bảo tọa, cúi đầu hành lễ.
Chờ trong điện không còn bóng người, mấy tên tướng lĩnh trông coi ngoài điện mở ra trận pháp đại điện.
Long Vương chậm rãi ngồi dậy, trên mặt mang theo một chút lười biếng, mệt mỏi…
“Có chuyện gì vậy, hài tử?”
“Phụ vương…”
Ngao Ất lập tức nghẹn lời, cười khổ nói:
“Nửa tháng trước ngài để cho nhi thần điều tra sự tình Long tộc bị giết ở Hải thần miếu An Thuỷ thành.
Nay nhi thần đã tra ra, ở bên trong viên Nhiếp Hồn châu này là mảnh vỡ kí ức, có thể tính ra người đứng đằng sau việc này.
Vừa nói Ngao Ất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2800300/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.