Chương trước
Chương sau
Nhóm hung nhân Văn Tịnh đạo nhân vừa lui, các cao thủ Long tộc liền rảnh tay, như rồng nhập bầy cá, kiếm trong tay chém xuống từ nam tới bắc, từ bắc đến tây…

Toàn bộ phản quân Hải tộc, Yêu tộc biển sâu không có người dẫn dắt, binh bại như núi đổ.

Bên phía Tây Phương giáo, vì bảo toàn lực lượng để gây sự sau này, mang đi không ít tướng lĩnh tu vi cao cường, có uy vọng tương đối cao trong phản quân Hải tộc.

Mà Yêu tộc biển sâu lại trực tiếp bị ném tới đây, hoàn toàn bị bỏ rơi…

Sáu vị đệ tử Thánh nhân Tây Phương giáo đi lang thang vòng quanh Đông hải, bỏ lỡ thời cơ xuất hiện, chỉ có thể giấu kín hành tung trở về Tây Ngưu Hạ Châu.

Mặc kệ Tây Phương giáo.

Dù bọn chúng có tức giận hay làm gì Lý Trường Thọ cũng không quan tâm.

Điều Lý Trường Thọ lo lắng hiện tại chính là tiền bối Triệu Công Minh bị Tây Phương giáo ghi hận quá nhiều.

Đây không phải là chuyện tốt.

Mặc dù Triệu Công Minh không thèm để ý, nhưng tóm lại vẫn là Lý Trường Thọ hắn lừa gạt Triệu đại gia…

Phần cừu hận này vốn nên để Nhân giáo gánh chịu.

Lý Trường Thọ nhìn về phía Đại pháp sư, có chút muốn nói lại thôi.

Đại pháp sư tựa như nhìn ra tâm sự của Lý Trường Thọ, nhẹ nhàng nói: “Ngươi đang lo lắng sự tình của Triệu sư đệ?”

“Ai,” Lý Trường Thọ cười khổ nói, “Đệ tử lo lắng, Tây Phương giáo bởi vậy sẽ tính toán tiền bối Triệu Công Minh.”

“Đến lúc đó tự nhiên ta sẽ ra tay. Ngươi không cần lo lắng nhiều.”

Huyền Đô Đại pháp sư cười khẽ, nhìn hình ảnh trong kính thủy tinh, khẽ thở dài đứng dậy.

“Nơi này đã không còn đại sự gì, ta cũng nên trở về Đâu Suất cung. Trường Thọ, ngươi có trở về cùng ta không?”

“Còn muốn nhờ Đại pháp sư mang đệ tử đi nửa đường,” Lý Trường Thọ cười nói: “Đệ tử là người của Độ Tiên môn, không thích hợp xuất hiện ở chỗ này.”

“Vì cái gì?”

Đại pháp sư nói: “Ngày hôm nay hơn một nửa nguy hiểm của Long tộc đều do người giải quyết. Từ bao giờ ngươi lại học cách khiêm tốn, không tìm Long tộc đòi chỗ tốt?”

Lý Trường Thọ vái chào, nghiêm mặt nói:

“Đệ tử chỉ để ý cách nhìn của người trong Nhân giáo chúng ta với đệ tử, những người khác không muốn hỏi thêm. Sự tình Long cung, chung quy lại là một trận tính toán. Ta đã được Đại pháp sư ngài khen thưởng rồi, lại được Thiên đình phong thưởng, cũng không nên ham muốn bảo vật của Long tộc nữa.”

“Ha ha ha ha. Ta rất thích cách nói chuyện của người.”

Huyền Đô đại pháp sư chắp tay cười, ngón tay điểm nhẹ lên Lý Trường Thọ, cười nói: “Nếu ngươi sinh sớm mấy ngàn năm, ta tu hành cũng không buồn chán như vậy.

Trường Thọ, sự tình tiếp theo của Long tộc, ngươi tính xử lý như thế nào?”

Lý Trường Thọ trầm tư một chút, đáp:

“Ngày hôm nay Long tộc mặc dù thắng nhưng cũng bộc lộ ra nhiều vấn đề.

Đoán rằng, trong khoảng thời gian sắp tới, Long tộc sẽ bành trướng ra một chút. Thiên đình không thích hợp tiếp xúc với bọn họ quá nhiều.

Hiện nay, Thiên đình vẫn muốn cùng Long tộc giữ khoảng cách, không thể bại lộ ý đồ chiêu nạp Long tộc. Đệ tử lấy thân phận Hải thần Nam Hải tiếp tục ở bên cạnh dẫn dắt Long tộc.

Đệ tử có kế hoạch cho Ngao Ất nhận một ít công đức Thiên đình để làm gương cho Long tộc, chiêu dụ bọn họ bằng công đức.”

Huyền đô đại pháp sư chậm rãi gật đầu: “Nếu ngươi đã hiểu, ta không cần phải dặn dò gì thêm.”

Lý Trường Thọ cười nói: “Đa tạ Đại pháp sư nhắc nhở.”

“Ha ha ha,” Huyền Đô đại pháp sư khoát tay, “Ngươi nói Long tộc bộc lộ nhiều vấn đề, chủ yếu là những gì? Lần này không phải kiểm tra ngươi, mà là ta có chút hiếu kỳ.”

Lý Trường Thọ trầm ngâm hai tiếng, nói: “Không bằng Đại pháp sư ngồi lại đây hai canh giờ, sau đó nhìn sẽ hiểu.”

“Ồ?”

Huyền đô đại pháp sư cao hứng, lôi kéo Lý Trường Thọ cùng nhau nhập tọa: “Vậy lại ngồi nửa ngày, nhìn xem đằng sau có trò gì hay.”

Ngài đây thực sự rất rảnh?

Trò hay thực sự là có, bất quá phải chờ một ngày, đến cuối đại hôn Long tộc, cặp đôi được đưa vào động phòng.

Mọi người đều biết, sau khi đưa đôi phu thê vào động phòng thì chuyện tiếp theo phải làm tất nhiên là… nháo động phòng.

Lại nói chính sự.

Bên ngoài Đông Hải Long cung, Long tộc binh mã đánh lui cường địch, không truy đuổi nữa mà ở lại dọn dẹp tàn cuộc.

Đại hôn của Ngao Ất mặc dù bỏ qua giờ lành, nhưng không ảnh hưởng lớn, giờ phút này đã khôi phục quá trình, tiếp tục được tiến hành.

Ngoài cửa đại chiến, trong cửa đại hôn, máu nhuộm sóng biếc, tại chỗ xung hỉ.

Các cao thủ, tướng lĩnh Long tộc vừa dẫn quân vừa mới tham chiến cùng các tướng lĩnh quân tiếp viện cùng nhau đi tới Thủy tinh cung.

Lúc này, vấn đề mà Lý Trường Thọ nói tới liền lộ ra thấy rõ.

Các cao thủ Long tộc vừa mới ra sức giết địch nhất, tu vi ở mức trung thượng, lại phải ngồi xem lễ ở vị trí sau cùng.

Các chỗ ngồi phía trước đều do một số Long tộc “quyền quý” khi nãy không bị đụng tới hoặc chỉ đứng từ xa đốc chiến chiếm cứ.

Về phần lớn giao binh tướng lĩnh, ngay cả tư cách vào Thủy tinh cung cũng không có, chỉ có thể ở xa xa bên ngoài quan sát.

Lý Trường Thọ chỉ vào tình hình bên trong, thấp giọng nói:

“Đại pháp sư mời xem, đây chính là vết thương trí mạng của Long tộc.”

Đại pháp sư lộ vẻ nghiêm mặt, cũng không bấm ngón tay suy tính, mà hơi suy tư.

Không thể suy tính được lòng người bạc h ngọc sá ch.

Đại pháp sư hơi lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Người nắm giữ quyền hành, thực lực không có. Người anh dũng giết địch, lại bị coi như nô bộc.

Long tộc vẫn nhưu thời thượng cổ viễn cổ, lấy huyết mạch vi tôn.

Đáng tiếc, Long tộc từ viễn cổ đến nay, Tổ Long trực hệ huyết mạch vì bổ khuyết Hải nhãn đã héo tàn rất nhiều. lúc này đã không trấn áp được những tiên giao cùng hóa rồng này nữa.”

Hóa rồng ở đây là những chủng tộc mãng, rắn, giao, cá... có Long tộc huyết mạch lột xác thành Long, để phân chia với chân long.

Lý Trường Thọ thấp giọng nói: “Khó khăn của Long tộc là bọn chúng không thể giao quyền cho những hóa rồng cùng tiên giao binh.

Nếu như giao quyền, người đầu tiên phản Long vương chính là những người đang ngồi cạnh ông ta lúc này.”

Đại pháp sư cau mày nói: “Long tộc đúng là cần một liều thuốc mạnh. Lần này Tây Phương giáo đánh bọn họ đau nhưng còn chưa đủ hung ác.”

Lý Trường Thọ cũng nói: “Hải tộc trải qua trận chiến này, đoán chừng phải mất mấy trăm năm mới có thể khôi phục. kế tiếp có thể tạo áp lực với Long tộc, chỉ có thể là cao thủ của Tây Phương giáo. Mâu thuẫn nội bộ của Long tộc nếu bị người ta lợi dụng…”

“Đã bị người ta lợi dụng rồi.”

Huyền đô đại pháp sư đưa tay một chút, hình ảnh cấp tốc khóa chặt vào một tráng hán có làn da ngăm đen đứng bên ngoài điện.

Đây là một tướng lĩnh tiên giao binh có tu vi Kim tiên cảnh, khí tức hùng hậu, thực lực cao cường.

Huyền Đô vỗ nhẹ mặt kính một cái, thân thể tráng hán liền trở nên trong suốt, tại nguyên thần giao long của người này bất ngờ có một đầu muỗi máu.

Lý Trường Thọ trầm ngâm một tiếng, nhỏ giọng nói: “Đại pháp sư, cái này vừa hay là khôi lỗi của người một nhà.”

“Chính là nữ tử xinh đẹp kia làm?”

“Chính là nữ tử xinh đẹp kia làm?”

“Hẳn là vậy. Loại muỗi máu này đệ tử đã thấy qua mấy lần.”

Hai người liếc mắt nhìn nhau, từng người lộ ra ý cười, ăn ý tránh đi cái đề tài này, tiếp tục thảo luận một hồi những sự tình có quan hệ với Long tộc.

Đại pháp sư: hiểu sơ, hiểu sơ.

Tiểu pháp sư: hơi hiểu.

Ngày hôm nay Long tộc bị tấn công, miễn cưỡng xem như đại thắng, đại đa số Long tộc đều là tâm tình khuấy động.

Tất nhiên cũng có một số nhỏ, như Ngao Ất có tâm tư của tiểu long, bởi vì tộc nhân chết trận mà tâm tình nặng nề.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.