Dịch: Mặc Mặc Phi Ngữ 
Biên: BsChien 
Trường Thọ huynh? 
Ngao Ất lập tức nhìn bốn phía, lại căn bản tìm không được thân ảnh Lý Trường Thọ. 
Y nhìn bức tượng đá trước mặt này, trong lòng càng thêm chấn kinh. 
Hẳn là, Trường Thọ huynh còn không có thành tiên, cũng đã bắt đầu đi con đường hương hỏa thành thần, từ tượng thần dẫn âm cho mình? 
Nhưng tựa hồ ý nghĩ nhìn thấu Ngao Ất, Lý Trường Thọ dẫn âm bên trong, nhiều thêm một tiếng cười khẽ… 
"Ất huynh, tạm thời đừng lên tiếng, nhân quả khúc chiết trong việc này, nhất thời khó mà giải thích rõ ràng. 
Ta lúc này đang ở đây, tượng thần bay lên không hiển linh cũng chỉ là chút trò diễn xiếc. 
Lần trước hai ta trò chuyện với nhau, ta biết được Ất huynh đối với Long tộc bây giờ vô cùng sầu lo, gần đây cũng thay Ất huynh suy tư đối sách một chút. 
Như Ất huynh tin được ta, còn nhờ huynh bảo đám tiên giao binh Nam Hải Long cung tạm thời thối lui, Ất huynh ở đây chờ một lát. 
Đợi ta hiển linh làm xong khánh điển này, ta lại cùng Ất huynh gặp nhau, có được hay không?" 
Biểu tình Ngao Ất hơi có một chút biến hóa, bất động thanh sắc gật gật đầu. 
Y vừa định ngự không rời đi, lại nghe Lý Trường Thọ truyền thanh nói: 
"Có một chuyện, còn nhờ Ất huynh tương trợ…" 
Như thế như vậy, như vậy như thế… (Cảnh này quen hết sức quen) 
Lý Trường Thọ dẫn âm nói hai câu, Ngao Ất gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2795345/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.