Dịch: Vu 
Biên: BsChien 
Ngao Ất thân là đệ tử của Tiệt Giáo mà luôn đứng cùng một chỗ với đệ tử Độ Tiên môn cũng không hợp lý cho lắm. 
Cũng may, vị thái tử đệ đệ này cũng tính là thông minh, biết rõ Lý Trường Thọ là người đại diện công đức của một vị cao thủ Nhân Giáo nào đó, nên phải bảo trì thân phận thần bí. 
Lý Trường Thọ truyền âm nhắc nhở y hai câu, Ngao Ất liền ngại ngùng cười nói: 
“Sau trận đại tỷ thí nội môn này, đệ sẽ cùng Trường Thọ huynh ôn lại chuyện xưa.” 
Nói xong thì Ngao Ất liền bay về trời… à không, bay về ngọc đài, trở lại bên cạnh Hạm Chỉ muội muội và các sư huynh của y… 
Không bao lâu, Quý Vô Ưu chưởng môn cưỡi mây từ ngọc đài bay ra. Ở bên dưới các đệ tử, môn nhân các nơi đều nín thở ngưng thần, bên trong sơn môn bỗng lâm vào im lặng, không có bất kỳ âm thanh nào… 
Lý Trường Thọ cẩn thận cảm ứng một chút, hắn phát hiện ra vị chưởng môn này khả năng là còn bị thương, khí tức vẫn không ổn định lắm… 
Sau đó, Quý Vô Ưu mở miệng ra nói, âm thanh truyền khắp sơn môn: 
“Khụ khụ… 
Nhân ngày lành tháng tốt, tất cả đệ tử trẻ đã thu nạp gần hai trăm năm qua của Độ Tiên môn đã tề tụ về đây…khụ khụ… 
Hôm nay lập ra môn nội tỷ thí không phải là để các ngươi phân biệt cao thấp. Mà là để đốc thúc việc tu hành của các ngươi, cho dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-thuc-qua-on-trong/2795318/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.