Nghe lời ấy của Lý Trường Thọ, Hữu Cầm Huyền Nhã nghiêm túc ngẫm nghĩ, rất nhanh lại gật đầu.
"Huyền Nhã hiểu rõ câu sư huynh nói, vậy ngày hôm nay sẽ thẳng thắn đối mặt sư huynh."
Lý Trường Thọ chậm rãi gật đầu, thế này mới đúng chứ…
Thẳng thắn nói, đừng gặp nhau, rất dễ dàng khiến người ta hiểu lầm.
Hắn vừa muốn mở miệng, Hữu Cầm Huyền Nhã lại đã nói trước một bước:
"Sư huynh, sau khi trở về, ta đã suy tư hồi lâu, không ngừng tự hỏi bản tâm, phá diệt ma huyễn ở đáy lòng.
Bây giờ, đạo tâm của ta kiên cố, đã sáng rõ suy nghĩ của bản tâm.
Nếu sư huynh đã nói muốn chúng ta thẳng thắn đối diện, vậy sư huynh, Huyền Nhã liền nói —— "
Đây nhẽ nào là…
Để cho nàng nói ra rồi mình lại từ chối, hay là dứt khoát để nàng đừng nói ra?
Lý Trường Thọ tâm niệm nhanh chóng xoay vần, rất nhanh đã có lựa chọn ổn thỏa.
Ngay tức khắc, Hữu Cầm Huyền Nhã khẽ hít một hơi, gần như đồng thời mở miệng với Lý Trường Thọ:
"Sư huynh, trên tu vi ta sẽ cố gắng bắt kịp ngươi!"
—— "Hãy xin cho ta cự tuyệt, ta một lòng ngưỡng mộ đại đạo, đối với chuyện đạo lữ không có chút mong muốn nào…”
"Hả?"
Hai người liếc nhau, khóe miệng Lý Trường Thọ co giật, không nhịn được một tay che mắt.
Hữu Độc ngươi không có việc gì nói chuyện thở mạnh làm gì!
Hữu Cầm Huyền Nhã nháy mắt mấy cái, gương mặt xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293635/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.