Chương trước
Chương sau
“Haizz, uổng công Long tộc trăm thùng bảo tài, tại sao vẫn nghèo như vậy.”

Nửa tháng sau, trong mật thất dưới đất Tiểu Quỳnh phong.

Tiên thức nhìn mấy thân ảnh đang bận rộn sửa chữa lại linh thú quyển, đáy lòng tính toán bảo tài phải tiêu hao trong bước kế tiếp của kế hoạch “Tiểu Quỳnh phong lưu lạc”, đáy lòng Lý Trường Thọ khẽ thở dài.

Lỗ hổng quá lớn, rất khó bù đắp.

Mà Lý Trường Thọ cũng không muốn vì mình nghèo mà hạ thấp yêu cầu về tính năng đại trận đối với Tiểu Quỳnh phong.

Bây giờ chôn trận cơ xuống, cũng là vì sau này tiến một bước chế tạo ra nền tảng, không thể qua loa được.

Chuyện này giống như tu hành vậy, không thể thiển cận, phải làm tốt quy hoạch, tính toán lâu dài.

Trong lúc tu hành nóng lòng cầu thành, giống như Hữu Cầm Huyền Nhã lúc độ thiên kiếp vậy, nếu không có lồng chim, sớm đã táng thân rồi.

Thuận tiện nhắc đến...

Mấy ngày trước, Lý Trường Thọ đã bắt đầu yêu cầu Linh Nga áp chế đạo cảnh, làm chậm tốc độ đột phá.

Lúc đầu Lý Trường Thọ đốc thúc Linh Nga mau chóng đột phá, là lúc Hải Thần giáo trong Nam Hải chưa ổn định, Lý Trường Thọ lo lắng mình có thể sẽ bị Tây Phương giáo truy sát, như vậy hắn không thể không rời khỏi Độ Tiên môn.

Cho nên, khi đó Lý Trường Thọ, muốn để Linh Nga nhận được sự coi trọng của Độ Tiên môn trước thời hạn, từ đó chiếu cố tốt cho bản thân nàng và sư phụ.

Hiện nay, mặc dù phương diện này vẫn còn tồn tại tai hoạ ngầm, nhưng đã là ổn định mâu thuẫn với nhau hơn rất nhiều, cũng không cần phải yêu cầu Linh Nga nhanh chóng xao động đột phá.

Làm Linh Nga vững vàng, củng cố đạo cơ, mở rộng tiềm lực của nàng đến mức lớn nhất, đây mới là chuyện gấp nhất cần phải làm...

Nếu trước độ kiếp, Linh Nga không có dị tượng chín cánh hoa sen, Lý Trường Thọ sẽ đích thân ra tay, vì nàng mà áp chế cảnh giới.

Đại đạo của sư muội do một tay Lý Trường Thọ tạo nên, đương nhiên hắn biết trợ giúp nàng như thế nào.

Trừ cái đó ra, phần【 đại lễ vật trong độ kiếp 】mà Lý Trường Thọ đã chuẩn bị cho Linh Nga cũng đã hoàn thiện.

Có độ kiếp thiết yếu bảo mệnh ba bộ —— lồng chim, Dung Tiên đan, Tỏa Thần đan, là những thứ thiết yếu bảo mệnh trong lúc độ kiếp.

Có hành động vi phạm quy tắc trong lúc độ kiếp—— chỉ ra mình là đệ tử Đạo môn, cảm tạ Thiên đạo lão gia trăm công nghìn việc đã dành thời gian đến bồi bổ, đa tạ Thiên đạo lão gia đã hạ xuống thiên phạt, giữ gìn thiên địa bình ổn.

Trừ cái đó ra, còn có mười hai loại đan dược chuyên dụng, pháp bảo phòng ngự chuyên dụng trong độ kiếp, trước độ kiếp có thể tu hành ngự lôi chi pháp, vừa nhận được hai nguyên thần thủ hộ chưa được bao lâu, chống cự lại pháp bảo thiên kiếp, nếu sau khi độ kiếp có phi thăng cảm ngộ, còn phải dùng đến trận pháp cỡ nhỏ và đan dược để tăng tiến cảm ngộ...

Chờ chút.

Giờ Linh Nga với kiếp thành tiên đã bắt đầu có chút bận tâm rồi...

Nhưng nàng cũng không biết, sư huynh của mình đã ổn định xác suất thành công trong độ kiếp lên tới chín phần rưỡi.

Còn lại 0.3 phần, phải xem nàng có cố gắng tu hành hay không.

0.2 phần còn lại, là theo quy tắc cũ, cho Thiên đạo lão gia tùy cơ động kinh.

Đáng tiếc, sư phụ nhà mình đả thương đạo cơ, những thứ này có chuẩn bị nhiều cũng vô dụng, lúc đó chỉ có Dung Tiên đan mới cứu được tính mệnh của sư phụ.

Kẻ thù đã chết rồi, đạo lữ của kẻ thù cũng tái giá rồi, mấy đệ tử của kẻ thù cũng bái sư khác rồi, hơn nữa dưới sự giám sát của tiên thức hắn, Tiên Lâm phong vẫn chưa nhằm vào Tiểu Quỳnh phong của bọn họ, chuyện năm đó sư phụ cũng không cần nói gì thêm...

Chỉ chờ sư tổ tìm được sư bá, giải quyết xong tiếc nuối dưới đáy lòng sư phụ.

Về sau...

Lý Trường Thọ đã lường trước rồi, đợi thọ nguyên của sư phụ tiêu hao hết, chính mình cũng đã đứng vững gót chân trên Thiên đình, lại móc nối quan hệ với địa phủ, an bài sư phụ chuyển thế trùng tu.

Không sai, đừng nói một kiếp này của Tề Nguyên lão đạo, kiếp sau cũng bị Lý Trường Thọ an bài không sai biệt lắm...

Tất nhiên chủ yếu vẫn tôn trọng ý kiến sư phụ, hắn chỉ cho sư phụ có thêm một chút sự lựa chọn.

Lý Trường Thọ thở dài, tiếp tục phát sầu vì lỗ hổng bảo tài to lớn.

Nghèo một chút cũng có thể sống.

Hệ số an toàn đi lên, chỉ số hạnh phúc chắc chắn cũng tăng lên thẳng tắp!

Hao tốn một chút công phu, Lý Trường Thọ làm một phần kế hoạch biểu hậu tài trong hai mươi năm kế tiếp, phân phối hợp lý thời gian đốn ngộ, cảm ngộ tu hành, và luyện đan, luyện bảo của mình.

Làm xong những chuyện này, Lý Trường Thọ lại lấy ra một trong hai phần thần thông—— Tát Đậu Thành Binh mà Đại pháp sư đã cho.

Lý Trường Thọ quan sát kỹ vòng ngọc giản này, bên dưới ngọc giản còn có dòng chữ nhỏ thể triện dựng thẳng lên:

Tiêu Dao tiên tông Đạo Tạng.

Có lẽ do thần thông này quá thấp, bản thân Đại pháp sư chưa tu hành qua, cũng lười sáng tạo một môn, cho nên trực tiếp đi tìm thứ có sẵn rồi ném cho hắn.

Khẽ cười một tiếng, Lý Trường Thọ dùng tiên lực đẩy ngọc giản này lên ba trượng bên ngoài.

Bởi vì Đại pháp sư tặng cho, Nguyệt lão trực tiếp từ trong mộng lấy ra, lần này Lý Trường Thọ không đẩy ra mười trượng, cũng chỉ cho chính mình làm ba tầng phòng hộ thấp nhất, từ từ mở ngọc giản ra...

Ổn là một thái độ tu tiên.

Rất nhanh, Lý Trường Thọ xác định trong ngọc giản không có cơ quan gì cả, lúc này mới lấy tới trước mặt, cẩn thận đọc.

Tát Đậu Thành Binh chi pháp này đại khái cũng cùng dòng suy nghĩ với Cắt Giấy Thành Người, nhìn giống như nắm hạt đậu tiện tay rải ra, có thể hóa thành một đội vệ binh.

Trên thực tế, bản thân hạt đậu này đã xem như một pháp khí, cần công nghệ phức tạp mới có thể chế tác ra.

So với “giấy” Cắt Giấy Thành Người còn muốn phức tạp hơn.

Lý Trường Thọ cẩn thận suy tư giá trị thay đổi môn thần thông này, và không gian có thể thao tác, bất tri bất giác rơi vào trầm tư.

Bên ngoài mật thất, mặt trời lặn xuống mặt trăng lên.

Lúc đêm khuya vắng lặng, Lý Trường Thọ vừa có một chút linh cảm thay đổi, một thân ảnh từ Phá Thiên phong lặng lẽ bay tới, nhìn hai bên một chút, mắt thấy không người, tiến vào đại trận ngăn cách bên ngoài của Tiểu Quỳnh phong.

Tại sao Hữu Độc sư muội lại đến đây vào canh giờ này?

Lý Trường Thọ đặt ngọc giản xuống, khởi động giấy đạo nhân đang giả vờ đả tọa trong phòng đan, đứng dậy đi tới trước phòng đan, tạm thời đóng lại tầng đại trận bên ngoài.

Rất nhanh Hữu Cầm Huyền Nhã đã phát hiện ra Lý Trường Thọ, cong khóe miệng, cúi đầu.

Lý Trường Thọ đang định mở miệng hàn huyên, đáy lòng bỗng nhiên dâng lên một chút gợn sóng, nhướng mày, bấm ngón tay suy tính, một tia tinh thần buông xuống tượng thần trong chủ miếu Hải Thần giáo ở An Thủy thành.

Hắn lập tức nhìn thấy, một vị nữ tử toàn thân sương mù, đứng trong chủ điện đèn đuốc sáng trưng càng tỏa ra tráng lệ, có chút hứng thú quan sát những bức tranh vẽ trên tường xung quanh...

Khí tức, đạo vận này...

Hả, tại sao vị đại lão này lại đột nhiên đến Hải Thần giáo vậy?

Tinh thần Lý Trường Thọ chấn động, vội vàng truyền âm đến Hữu Cầm Huyền Nhã, bảo nàng đến phòng đan chờ một chút, toàn bộ tinh thần ứng phó với cao nhân Tiệt giáo đột nhiên giá lâm này...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.