Lý Trường Thọ để cho đạo nhân giấy làm những hành động kia, Đại pháp sư cũng có thể hiểu được, đơn giản chỉ là thủ đoạn xử lý tàn hồn.
Chỉ là…
“Trường Thọ à, ngươi làm việc này một cách nước chảy mây trôi như vậy, là thường xuyên đấu pháp với người khác sao?’
Lý Trường Thọ vội vàng trả lời:
“Đệ tử ở trong núi tu hành thời gian dài, không hay đi lại, chưa bao giờ chủ động đi kết thù kết oán với người khác.
Nhưng Hồng Hoang hung ác, đệ tử đi lại ở bên ngoài, đi phường trấn thu mua thảo dược cũng sẽ bị cường nhân để mắt tới.
Đệ tử sâu sắc cảm thấy, [ Dương hôi trong giây lát, ngày thường công trăm năm ]
Để vào lúc gặp gỡ đánh lén địch nhân có thể nhanh chóng giải quyết đối phương mà không để lại hậu hoạn, ngày thường cũng sẽ diễn luyện lặp đi lặp lại mấy bước đấu pháp.
Vừa rồi chuyện gấp phải tung quyền, thật ra đã tóm gọn đi mấy bước.”
Huyền Đô đại pháp sư cười nói: “Ngươi vừa nhắc tới ta đã có hứng thú, lược bớt mấy bước gì?”
“Đại pháp sư, mời ngài xem, đệ tử mỡi nghĩ ra một chút đồ chơi nhỏ.”
Lý Trường Thọ lấy ra một cái trận bàn bỏ túi và mấy cái người giấy tấu nhạc buồn khóc tang.
Huyền Đô đại pháp sư: …
Người sư đệ này, hắn nhất định phải có được!
Sau đó, Huyền Đô đại pháp sư lại ôn nhu nói: “Vậy, vừa rồi vì sao ngươi muốn để người giấy để lại ‘Phụng mệnh bệ hạ’, mà không trực tiếp điểm ra là ‘Ngọc đế bệ hạ’?”
“Tạ Đại pháp sư ra đề…
Đệ tử cảm thấy, nếu như trực tiếp chỉ ra Ngọc đế, trái lại sẽ làm Long tộc cảnh giác, chi bằng dùng hai chữ bệ hạ, giữ lại cho Long tộc một ít đường phát huy tính liên tưởng.
Bốn cỗ đạo nhân giấy này của đệ tử đều là thân hình khuôn mặt Nhân tộc, có khí tức người sống, ở đây cũng không có người tuyệt thế đại bang như Đại pháp sư ngài cho nên rất khó bị người phát hiện ra là người giấy hóa thân.
Hai chữ bệ hạ, ngoại trừ Long tộc ra Hồng Hoang sử dụng rất ít, điều này đã đủ để bọn họ liên tưởng, lại có thể giảm xuống lòng cảnh giác của bọn họ đối với Ngọc đế bệ hạ.”
“Ừm, trả lời không tệ.” Huyền Đô đại pháp sư híp mắt cười khẽ, “Rất hợp ý ta.”
Lý Trường Thọ: …
Thường ngày đệ tử nhân giáo, cơ thao, vật lục.
…
Giờ phút này, đám cao thủ Hải tộc kia che chở cho Ngao Ất tiến về phía trện ở vách tường bên cạnh thành lớn.
Nhưng lúc này toàn thành Giao nhân lớn này đã bị đại trận nặng nề bao trùm, càn khôn đều bị ngăn cách, bằng lực lượng của bọn họ căn bản không mở được trận pháp tường ốp.
Lý Trường Thọ hiểu được, Đại pháp sư cũng không vội ra tay, thậm chí, nếu như người ở đây có thể chống đến lúc cao thủ Long tộc kéo đến, Đại pháp sư căn bản sẽ không hiện thân.
Phần lớn Hải tộc, linh trí của họ đều phổ biến thấp hơn sinh linh trên đất.
Bọn họ không ngừng vọt lên trước nhưng hộ vệ quanh người Ngao Ất, ngược lại còn ít hơn mười người, điều này làm Lý Trường Thọ nhìn lắc đầu một trận…
Hải tộc, khó mà làm được việc lớn.
Đợi cỗ phản quân thứ hai lại bao vây đám người Ngao Ất, Ngao Ất che chở Tiểu công chúa Giao Nhân tộc kia, ngẩng đầu trừng mắt với xung quanh.
Ngao Ất cũng không phải là thèm sắc đẹp của Tiểu công chúa này.
Thân là một Nhị thái tử có trách nhiệm, Ngao Ất là sợ Tiểu công chúa Giao Nhân tộc xảy ra vấn đề gì, ảnh hưởng đến quan hệ Giao Nhân tộc và Long tộc.
Bây giờ tứ hải nhiều chuyện, Giao Nhân tộc là thần chúc, đồng minh của Long tộc, cho dù Ngao Ất và cái Tiểu công chúa này hòa thân, để đổi được Giao Nhân tộc toàn lực ủng hộ, trấn áp phản loạn Hải tộc, Ngao Ất không có một chút do dự nào.
Thấy Ngao Ất lại lâ vào khốn cảnh, bốn cái đạo nhân giấy của Lý Trường Thọ lại xuất hiện lần nữa.
Nhưng mà lại một lần nữa người giấy biểu diễn hệ thống chiến thuật, một phần nhỏ phản quân lại hóa tro bụi…
Nhưng, phiền phức không chỉ như vậy.
Mục tiêu của phản quân chủ yếu là Ngao Ất, hai nhóm liên tục thế công không thể bắt được Ngao Ất, người âm thầm điều binh khiển tướng cũng lập tức điều chỉnh ý nghĩ.
Chỗ cung điện, lão giả đầu rồng kia đang toàn lực chiến đấu, khi thì hóa thành thân rồng, khi thì trở lại thân người, không chỉ bị vây công mà còn kéo lại được mấy tên phản quân Kim Tiên.
Cái lão giả đầu rồng này chỉ cần tiếp tục trì hoãn, chống đến lúc các cao thủ Long tộc chạy đến chi viện, bọn họ coi như thắng trận này.
Nhưng mà, mấy tên phản quân Kim Tiên đột nhiên rút ra một người, quay người đánh về phía Ngao Ất.
Lão giả đầu rồng lập tức giận dữ hóa thành một con Thương long ngàn trượng trực tiếp đánh sập cái cung điện tráng lệ kia.
Con rồng già này muốn lập tức đi đuổi theo người phản quân Kim Tiên kia, lại bi mấy tên cao thủ phản quân khác thi triển ra thần thông ngăn lại gắt gao.
Ngao Ất cảm thấy Kim Tiên kia uy áp đến cực nhanh, hơi thở hắt ra, trong đôi mắt toát ra một cỗ kiên quyết, đẩy Giao nhân muội trong lòng ra trực tiếp bay lên không trung!
Thôi pháp, ngưng thần!
Lúc này Ngao Ất muốn đi tìm Kim Tiên này liều mạng!
Trong sân, mặc dù Lý Trường Thọ muốn nhổ nước bọt với huyết khí hăng hái của Ngao Ất, nhưng nếu như vậy đối mặt với Kim Tiên canh đều có thể đứng ra nghênh chiến cũng quả thật hiếm thấy.
Là một cái rau ngâm… Khục, tướng tài.
“Trường Thọ à,” Đại pháp sư cười nói, “Kim Tiên cảnh này căn cơ bất ổn, cảnh giới không tốn sức, hình như mượn được tu vi, ngươi có thể thử có thể ứng phó được hay không.”
Loại Kim Tiên này, dường như tình huống gần với năm đó tập kích ba đoạn giáo luyện khí sĩ Độ Tiên môn bọn họ…
‘Đại pháp sư chắc là đang thử thăm dò thực lực giới hạn cao nhất của ta.’
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, nghiêm mặt nói: “Đệ tử nguyện ý thử một lần nhưng xin Đại pháp sư chú ý đệ tử nhiều hơn.”
“Được,” Huyền Đô đại pháp sư mỉm cười gật đầu, tiện tay hướng Lý Trường Thọ điểm một chút.
Một vệt tiên quang, ở trên lưng Lý Trường Thọ ngưng tụ thành một cái hư ảnh bao tháp.
Một loại đạo vận huyền diệu nào đó, trực tiếp che lại thân thể nguyên thần của Lý Trường Thọ, lại nhanh chóng ẩn vào trong cơ thể hắn…
Đại pháp sư cười nói: “Đây là chí bảo phòng ngực, uy năng Huyền Hoàng Linh Lung Tháp, cho ngươi mượn nửa giờ, nếu không có tiên linh bảo trong tay, Đại La Kim Tiên cũng không tổn thương được ngươi.”
Lý Trường Thọ lưu chuyên ý nghi trong đầu, ánh mắt thoáng qua chút phức tạp, trong lòng nhẹ nhàng thở dài.
Tại sao, chỉ có nửa canh giờ!
Thật? Bản thể nghiệm khóa máu treo!
Tiếp tục nói chính sự.
Lý Trường Thọ khống chế bốn cái đạo nhân giấy nhào về phía Ngao Ất, lão bà kia lập tức ấn Ngao Ất xuống, ba tên đạo nhân giấy phòng tới, mỗi người lấy ra trận pháp bỏ túi bàn cờ lớn, sử dụng ở phía trước.
Trong sân, Huyền Đô đại pháp sư tò mò đi đến bên cạnh, nghiêng đầu một loạt động tác của Lý Trường Thọ…
Lý Trường Thọ đưa hai tay lên mặt xoa nắn, làm mặt mũi của mình thay đổi sơ qua, lại lấy ra một cái mặt nạ hơi mỏng, làm mình hóa thân thành diện mạo một người nam nhân trung niên.
Hóa Hình thuật tiến thêm một bước điều chỉnh thân hình, khuôn mặt.
Mấy đạo chướng nhãn pháp đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Mà tất cả cái này chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành, Lý Trường Thọ tay trái cầm ngược Phán Quan bút hàng dởm, bên hông treo pháp khí hà bao chứa hai viên linh đan cấp tiên thức độc đan [ Tâm Hỏa Thiên ], tay phải buộc hai cái phù lục màu vàng.
Trong khe hở tay áo có hai cái bảo túi, đã đồng loạt bị mở ra một khe hở…
Muốn đối phó với loại ‘Kim Tiên Gỉa’ này, dù là mình có khóa máu treo cũng rất không khó, dù sao đối phương là ở cảnh giới kia, lại rất có khả năng còn có Văn đạo nhân đang điều khiển từ xa.
Ai, xem ra lần này mình…
Át chủ bài đấu pháp phải bại lộ một phần năm trở lên rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]