Trong lòng Lý Trường Thọ run lên, lại không chút hoang mang đáp lại một câu: “Đạo hiệu, danh tính chẳng qua chỉ là một loại xưng hô, ta và Triệu đạo hữu kết giao, không màng danh lợi, không màng Tiệt giáo che chở, hướng đến chỉ là một cái duyên phận.”
Triệu Công Minh nghe vậy, trong mắt tràn đầy cảm khái, khẽ quát một tiếng: “Hay! Hay cho một cái duyên phận.”
Lý Trường Thọ thầm nói không đúng, Triệu Công Minh và Tam Tiêu sau này đều có tên trong Phong Thần, hơn nữa người có quan hệ tốt với Triệu Công Minh, trong đại kiếp Phong Thần gần như đều không có kết quả gì tốt…
Lý Trường Thọ lập tức nói sang chuyện khác: “Hai vị đạo hữu ngày hôm nay đến đây, không biết phải làm chuyện gì?”
“Cái này…”
Triệu Công Minh nắm sợ râu, nháy mắt với Quỳnh Tiêu.
Quỳnh Tiêu thở dài trong lòng, vẫn chưa theo dặn dò của Đại ca trái lại bắt đầu hung sư vấn tội:
“Ngày hôm nay ta đến đây là có một chuyện phải nói với đạo hữu.
Đạo hữu xui khiến Đại ca ta không ngừng đi tìm phương tây gây phiền phức, rốt cuộc là có ý đồ gì?”
Triệu Công Minh vội nói: “Tam muội! Ngươi đang nói cái gì vậy!”
Lý Trường Thọ lại không chút hoang mang, cùng lắm thì đạo nhân giấy tự nổ.
Hắn cười nói: “Hai chữ xui khiến, ta cũng đảm đương không nổi.
Có thể mời Triệu đạo hữu nói rõ chi tiết hôm đó sau khi đạo hữu đánh đệ tử môn hạ Thánh Nhân Tây Phương giáo với Quỳnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293549/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.