Nhưng Lý Trường Thọ cũng có chút không ngờ rằng, Vân Trung Tử trực tiếp truyền thanh nói với hắn:
"Ngươi đừng lo lắng, bần đạo giúp ngươi hóa giải cục diện này.
Lúc nãy khi Huyền Đô sư huynh rời đi, đã bàn giao một chút với bần đạo, bảo bần đạo đừng vạch trần thân phận của ngươi.
Bần đạo từng mắc nợ ân tình của Huyền Đô sư huynh, hôm nay ngươi cứ an tâm là được."
Đáy lòng Lý Trường Thọ thở phào nhẹ nhõm...
Quả nhiên, có chỗ dựa, chính mình thật sự có thể bớt tiêu tốn đi rất nhiều tâm lực.
Vân Trung Tử xách theo lẵng hoa cười khẽ, nói một câu: "Các vị đạo hữu không cần đa lễ, Trường Thọ tiểu hữu, lồng chim của ngươi có thể mạnh mẽ chống đỡ thiên kiếp, có thể để cho bần đạo mở mang tầm mắt không?"
Lý Trường Thọ tiếp tục lộ ra vẻ mặt do dự, đương nhiên là muốn diễn cho đủ rồi.
Quý Vô Ưu ho khan hai tiếng, trừng mắt nhìn Lý Trường Thọ.
Lý Trường Thọ thấp giọng nói: "Kính mong tiền bối lập ra một tầng kết giới, vật này ta sẽ đưa cho tiền bối xem.
Nếu tiền bối nói không thể luyện chế, chắc có lẽ các vị tiền bối đều tin tưởng."
Có Chưởng môn Nhân giáo tiên tông mắng: "Tại sao tiểu đệ tử như ngươi cứ phòng chúng ta như phòng trộm vậy?"
Lý Trường Thọ lộ vẻ khó xử, Vân Trung Tử lại đứng dậy, cười nói: "Thế nào, chẳng lẽ các vị không tin tưởng bần đạo sao?"
Mấy vị Kim Tiên này vội nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293545/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.