"Ngươi và Huyền Đô đại pháp sư, cũng coi như có chút thiện duyên.
Ít nhất ở chỗ Huyền Đô đại pháp sư, hắn biết họ tên ngươi, sau này có lẽ chính là cơ duyên của ngươi."
Vô Ưu đạo nhân ôn thanh nói xong, trong mắt mang theo chút vẻ ngóng trông.
Nghe những lời Chưởng môn nói, đáy lòng Lý Trường Thọ âm thầm nhẹ nhàng thở ra...
Hóa ra là đang nói tượng đất nhân duyên, và viên linh đan lục chuyển tráng dương đó.
Lý Trường Thọ bất động thanh sắc, chỉ cúi đầu xác nhận.
Thật ra Huyền Đô đại pháp sư không chỉ biết tính danh Lý Trường Thọ của hắn, còn đẩy một chuyện đại sự lên vai hắn, sau đó...
Không còn tin tức nào nữa...
Vô Ưu đạo nhân lại liên tục cảm khái:
"Trường Thọ à, Đại pháp sư đó mới là đại năng phong hoa tuyệt đại.
Mặc dù bần đạo là Chưởng môn Độ Tiên môn, có đạo quả trường sinh, cũng có tiểu tai không hủy được tu vi, nhưng nếu so với những người đại năng như thế này thì thua kém gấp trăm ngàn lần.
Kim Tiên cảnh, cũng chỉ như vậy thôi, khụ, khụ khụ!"
Lý Trường Thọ lo lắng hỏi một câu: "Chưởng môn, vết thương của người vẫn chưa khỏi hẳn sao?"
"Không sao, vết thương nhỏ mà thôi, tới mấy trăm năm nữa thì có thể tự hành phục hồi như cũ rồi." Vô Ưu đạo nhân khoát tay, "Ngươi cứ ở đây tu hành đi, bần đạo đi tới nơi khác xem một chút.
Haizz, cũng không biết rốt cuộc làm sao nữa, đã nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293504/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.