Sáng sớm, tiếng chuôn trong môn phái lại vang lên lần nữa.
Trước đây đệ tử các phong được triệu tập tổng cộng có bốn mươi tám người, cưỡi ba mươi hai đám mây, từ bốn phương tám hướng bay tới Bách Phàm điện.
Số đám mây ít hơn là do các cặp đạo lữ.
Lần này ra ngoài Lý Trường Thọ thân một trong hai vị lĩnh đội đệ tử Độ Tiên môn, cũng không cảm thấy có điều gì khác thường với chuyện này.
Môn phong là thế, sớm đã thành thói quen rồi.
Cũng chính là hai năm qua, mỗi lần đi tới Bách Phàm điện tập hợp, nghe vị “Nhạn Nhi sư tỷ” hô “Kỳ Kỳ sư đệ” quá nhiều lần, đáy lòng... đã không còn chút gợn sóng nào đối với chuyện này.
Lần này, cuối cùng cũng có thể đi xem một chút, coi như là Tiêu Dao tiên tông như Nhân giáo đại tông vậy, bị Huyền Đô đại pháp sư và Nguyệt lão làm thành hình dáng gì!
Nếu đoán lạc quan một chút, trong phần đông đạo thừa tam giáo, có lẽ Nhân giáo đạo thừa bọn họ là nhất giáo có giá trị nhan sắc bình quân cao nhất!
—— Nữ thì xinh đẹp động lòng người, nam thì khôi ngô tuấn tú, đại khái chính là ý như vậy.
Thật ra phía trên có vị đạo môn Đại sư huynh vì Nhân giáo hưng thịnh mà phát sầu, bên dưới bất luận là xuất hiện vấn đề dị thường nào, Lý Trường Thọ cũng sẽ không ngạc nhiên.
Lần trước lúc trò chuyện cùng Đại pháp sư, Lý Trường Thọ từng uyển chuyển nhắc nhở Đại pháp sư, muốn làm Nhân giáo hưng thịnh, để nắm bắt được phương diện nhân duyên, sinh dục, thật ra phải làm nhiều việc công.
Cũng không biết có phải do Huyền Đô đại pháp sư đã tiếp thu ý kiến nhỏ này không.
Mà từ đó trở đi, tên gọi mà đáy lòng Lý Trường Thọ cho Huyền Đô đại pháp sư đã khoát lên một kim quang lóng lánh, dương khí xông thẳng lên trời ——
Đó chính là người đàn ông độc thân già nhất Nhân tộc!
Huyền Đô đại pháp sư nghe nói là nhóm Nhân tộc đầu tiên từ Nữ Oa nương nương nặn ra.
Căn cứ vào điển tịch Nhân giáo ghi chép:
Lúc đó, Thái Thanh Lão Tử đã được một tia tử khí Hồng Mông, cũng được chứng nhận ba thi chi đạo, nhưng lại thiếu một con đường nữa nên chưa thành Thánh, thỉnh thoảng thấy Nữ Oa nương nương tạo ra con người, dưới sự suy tính, biết được sau này Nhân tộc thiên mệnh bất phàm, có duyên phận sâu sắc với chính mình.
Thế là Lão Tử lập Nhân giáo để che chở cho Nhân tộc, được Thiên đạo ban xuống công đức, lập địa thành Thánh.
Mà sau khi thành Thánh, để tỏ lòng một chút, Lão Tử đã tiện tay chỉ điểm nhóm người đầu tiên trong Nhân tộc, chọn trúng Huyền Đô đại pháp sư ngày hôm nay, mang về trong Côn Luân sơn truyền đạo thụ pháp.
Do đó Đại pháp sư này mới có danh hiệu vinh dự là【sơ ca già nhất】...
Có lý lẽ chứng cứ, thực chí danh quy, không cách nào biện hộ được!
Tất nhiên, đây chỉ là lời nói đùa mà thôi.
Lý Trường Thọ sớm đã biết trước điều đó, Huyền Đô đại pháp sư là cao thủ thâm tàng bất lậu, đại sư huynh tam giáo thực chí danh quy trong đạo môn.
Cho đến hiện nay, Đại pháp sư đã từng trước xuất hiện ra tay trước mặt người khác hai lần, mỗi lần đều làm hiển hách uy danh của Thái Thanh thánh nhân.
Lý Trường Thọ đã đọc kỹ bản ghi chép điển tịch của Nhân giáo...
Khi đại chiến Vu Yêu thời Thượng Cổ diễn ra lần thứ hai.
Trước Ngũ Trang Quan của tổ tiên Địa Tiên Trấn Nguyên đại tiên, đỉnh đầu của Huyền Đô đại pháp sư là【 Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung tháp 】, đã đối đầu trực diện với Yêu hoàng Đông Hoàng Thái Nhất muốn đuổi tận giết tuyệt Nhân tộc để luyện chế 【 Lục Vu kiếm 】.
Một trận huyết chiến, ngăn cản Yêu hoàng.
Huyền Đô đại pháp sư bảo vệ không ít gốc gác của Nhân tộc, bên cạnh bộc lộ bản lĩnh của Thánh Nhân lão gia, để cho Yêu tộc lúc cường thịnh không dám tùy ý làm bậy với Nhân tộc nữa.
—— Lúc đó, Huyền Đô đại pháp sư bái sư chưa đủ một cái nguyên hội, thực lực thể hiện ra đã chiến bình với Đông Hoàng Thái Nhất.
Lần thứ hai Đại pháp sư ra tay cũng được ghi chép lại, chính là cuộc đại chiến Vu Yêu thời Thượng Cổ lần thứ ba, Nhân tộc phản kích chinh chiến...
Lúc đó, Vu tộc dùng hết toàn bộ cường giả, cao thủ yêu đình tử thương hầu như không còn, nhưng Yêu tộc Thiên đình vẫn chưa hạ xuống, các cao thủ trong Nhân tộc vẫn chưa hoàn toàn trổ mã tử chiến đến cùng, thừa cơ hội đánh một kích tuyệt mệnh do Yêu tộc khởi xướng.
Trong cuộc trận đại chiến này, Huyền Đô đại pháp sư từng hiện thân.
Chân hắn giẫm chí bảo Thái Cực đồ, đỉnh đầu là Huyền Hoàng Linh Lung tháp, tay cầm một cây Càn Khôn xích, một mình đơn độc xông vào yêu đình, đánh Đông Hoàng Thái Nhất trọng thương, đẩy tiên thiên chí bảo 【 Đông Hoàng Chung 】 vào Hỗn Độn hải, không để Đông Hoàng Thái Nhất truyền món bảo vật này cho đại năng Yêu tộc!
Trận chiến kia, Nhân tộc đã đánh cược tộc vận.
Hoặc là lật đổ Yêu tộc Thiên đình, Nhân tộc sẽ trở thành nhân vật chính trong thiên địa, được Thiên đạo tán thành.
Hoặc là, rơi vào hoàn cảnh bị Yêu tộc bức bách đến diệt tộc một lần nữa!
Chuyện sau này đã trở thành truyền thuyết trong Hồng Hoang, nam nhân cay độc đó đã không còn cơ hội để ra tay lần nữa...
Hồng Hoang cũng dần dần không còn bao nhiêu người nhắc đến tên gọi của hắn nữa.
Xuất thân của vị Nhân tộc này là thay Nhân giáo bảo vệ Nhân tộc, bản thân là Đại sư huynh trong Nhân giáo...
Bây giờ trông cũng chỉ là đạo giả thanh niên có chút bình thường, luôn thích khẽ cười híp mắt, điều làm hắn tiêu tốn nhiều sức lực nhất chính là « đại kế nhiều sinh nhiều dưỡng vạn năm cho Nhân giáo »!
Đáy lòng xoay chuyển những ý niệm này, Bách Phàm điện đã đến gần ngay trước mắt.
Đáy lòng Lý Trường Thọ tặng danh hiệu vinh dự này cho Đại sư huynh, đương nhiên là đánh chết cũng không dám nói cho bất kỳ ai biết...
Vẫn còn nửa năm, nhóm người Độ Tiên môn đã muốn xuất phát đi tới Trung Thần Châu.
Tần suất bốn mươi tám tên đệ tử được triệu tập tới Bách Phàm điện cũng từ trước đây là một năm một lần giờ đã biến thành hiện ba tháng một lần.
Theo lệ cũ trong Trung Thần Châu và Đông Thắng Thần Châu, phàm là những đại hội như thế này, tất nhiên sẽ có khâu trợ hứng “đệ tử đấu pháp”.
Đến lúc đó, đệ tử lên sân khấu, thọ nguyên càng thấp, tu vi càng cao, bản lĩnh càng lớn, đương nhiên đạo thừa ở phía sau càng có mặt mũi.
Giống như Hữu Cầm Huyền Nhã, tuổi còn trẻ đã Quy Đạo bát cảnh, giỏi đấu pháp, có thần thông, tướng mạo tư thái đều xuất sắc, là đệ tử trẻ tuổi đương đại sắp độ kiếp thành tiên, như vậy có thể tranh cho Độ Tiên môn không ít hào quang.
Còn ngụy trang bên ngoài như Lý Trường Thọ, đã gần hai trăm tuổi rồi mà Quy Đạo cảnh cấp bốn bất ổn, chỉ miễn cưỡng ở cấp ba, tướng mạo tàm tạm, ngoại trừ trận pháp và độn pháp, tất cả những thứ khác đều chỉ có thể xem là bình thường, là đệ tử trẻ tuổi đương đại chỉ có sở trường về thổ độn...
Chắc chắn sẽ không an bài hắn lên đài!
Do đó, Lý Trường Thọ thuận nước đẩy thuyền, đặt mình vào vị trí “chân chạy”.
Mỗi lần triệu tập chúng đệ tử nghị sự, Lý Trường Thọ không có bất cứ phát biểu ý kiến nào, cũng kiên trì tố chất tam liên:
【 Hữu Cầm sư muội nói rất đúng;
Hữu Cầm sư muội nói có lý;
Lời các vị trưởng lão răn dạy, chúng ta đều phải nhớ kỹ 】
Lý • ngày càng thận trọng lại bình thường • ngộ tịnh một lần nữa online!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]