Bên hồ dưới tàng cây, Lý Trường Thọ nhìn một màn trong nhà cỏ cũng có chút cảm khái. 
Trong nhà cỏ hai người mặt ngồi đối diện nhau, một người trên người mặc chiếc áo giáp đã trải qua gian nan vất vả rèn luyện, một người trên người mặc trường bào tiên bảo có chút lưu quang vòng quanh. 
Ánh nến chiếu vào mặt, mặt như hoa đào; 
Không thấy sầu tư, tóc mai phía trước bạc trắng. 
Một tiếng đàn tam huyền* ở bên tấu lên điếp khúc ai oán thảm thiết lại có hai câu nói kia: 
*ba dây 
Giang Lâm Nhi nói: "Ngươi không nên tới." 
Vong Tình thượng nhân nói: "Ta vẫn phải tới." 
Nhất thời làm Lý Trường Thọ tức cảnh sinh tình, nhớ tới mình ở đời trước. 
Hả? 
Lý Trường Thọ liếc nhìn Linh Nga không biết đã ngồi ở bên người từ lúc nào bắt đầu đánh đàn tam huyền, khóe miệng co giật, thấp giọng nói: "Đánh loạn cái gì, dâng trà đi." 
"A," Linh Nga làm mặt quỷ, cất đàn tam huyền đi, cúi đầu bước nhanh đi đến bếp lò bên cạnh loay hoay pha trà. 
Lúc này Vong Tình thượng nhân và Giang Lâm Nhi ở trong phòng vẫn duy trì trầm mặc. 
Đây là lần đầu tiên trong nửa tháng nay, Lý Trường Thọ thấy vị sư tổ nãi nãi này quy củ ngồi quỳ chân. 
Bình thường nàng đều ỷ vào váy chiến phía dưới dài rộng, bốn mở tám xiên ngồi xuống bắt đầu rung chân. 
Vong Tình thượng nhân lại nói tiếp: "Đã đột phá vì sao còn muốn rời đi? 
Hồng Hoang nguy hiểm, cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293456/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.