Sau đó hắn âm thầm nhìn bức tranh đã treo lên, hình như đằng sau bức vẽ có đặt một cái túi thơm, để Linh Nga dùng linh thức kiểm tra thì lại giống....
Lát sau, Lý Trường Thọ hỏi: "Thế nào?"
"Cái gì, thế nào là sao?" Linh Nga yếu ớt nháy mắt mấy cái.
Lý Trường Thọ nói: "Có phải trong lòng muội xuất hiện vài hình ảnh không?"
"Gì cơ?" Linh Nga nghẹo đầu sang một bên: "Giống như đấy là bức họa, phải xuất hiện... hình ảnh gì?"
Lý Trường Thọ nhướn mày, nói: "Muội thăm dò tiếp đi."
"Được." Linh Nga khôn khéo đáp ứng, dứt khoát ngồi xếp bằng, dùng linh thức thăm dò bức họa tiếp.
Lý Trường Thọ tỉ mỉ cảm ứng, đúng là Linh Nga không có bất kì biến hóa nào.
"Chuyện này không đúng." Lý Trường Thọ thu bức họa lại, cầm túi thơm trong tay, sau đó mở túi thơm đặt lên cánh cửa đóng kín, phong bế đan dược bên trong...
Lúc này nghe thấy Linh Nga kêu nhẹ một tiếng, mặt nàng đỏ bừng, nhẹ thở từng hơi một, cắn môi nói: "Sư huynh..."
Lý Trường Thọ nhanh chóng che túi thơm lại, tiện tay lấy một viên thanh tâm đan, sau đó bóp nát thành bụi, biến dược tính thành sương mù đưa tới trước mũi Linh Nga.
Một lát sau...
Linh Nga thở phào nhẹ nhõm, hơi khiếp sợ nhìn Lý Trường Thọ, nhưng gương mặt nàng chậm rãi ửng đỏ, ấp úng nói:
"Vừa rồi sư huynh làm cái gì vậy?'
Nếu huynh... nếu... thật ra cũng không cần dùng thủ đoạn như vậy...
Chỉ cần nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293391/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.