Chương trước
Chương sau
"Trường Thọ, gần đây ta ngẫu nhiên đạt được linh tư, cũng được ngươi kia dùng Trắc Cảm thạch để dẫn dắt, đã nghĩ ra một loại độc đan."

"Ồ?" Lý Trường Thọ cười nói, "Trưởng lão người đến linh tư đúng là chuyện không tầm thường, chẳng lẽ độc đan có cảm giác với tiên thức sao?"

Vạn Lâm Quân trưởng lão “lạnh lùng” cười một tiếng, ôn thanh nói: "Không sai, Trường Thọ ngươi có biết, tiên thức, linh thức là vật gì không?"

Lý Trường Thọ đáp lại:

"Đệ tử có đọc trong kinh văn bản môn, linh thức, tiên thức chính là nguyên thần tràn ra tinh thần, cảm ứng nguyên thần với thiên địa.

Theo sở luận « Thiện Tiên kinh », nguyên thần chính là toàn tâm, linh thức, tiên thức chính là tâm nhận biết.

Phàm nhân dựa vào mắt, tai, mũi, lưỡi, tâm phàm mông muội, không biết đại đạo.

Luyện khí sĩ lấy tâm nhìn thiên địa, được cho là linh thức."

Vạn Lâm Quân trưởng lão tươi cười càng lạnh lẽo cứng rắn, trong mắt lộ ra mấy phần tán thưởng.

Mặc dù tùy tiện tìm một đệ tử khác trong môn phái, cũng có thể có một đáp án không xê xích gì nhiều.

Vạn Lâm Quân trưởng lão nói:

"Từ lần trước, sau khi gặp ngươi qua Trắc Cảm thạch, ta đã vơ vét cổ tịch, xem hết Đạo Tạng trong môn phái, lại cùng mấy vị đan trưởng lão thiện luyện đan suy nghĩ qua mấy lần.

Chất hoa chứa sắc hoa, gặp linh thức, tiên thức dò xét sẽ biến sắc.

Nhựa cây Bích tú ẩn chứa linh mộc, nếu gặp linh thức, tiên thức dò xét sẽ phân thành hình lưới.

Trừ cái đó ra, còn có bảy tám vật khác gặp linh thức, tiên thức cũng có thể có phản ứng.

Ta cũng thử nghiệm giống như thế, cuối cùng định ra phương thức luyện ra đan dược này."

Nói xong, Vạn Lâm Quân trưởng lão đưa một tờ giấy cho Lý Trường Thọ, cười lạnh nói: "Ngươi xem một chút đi, cảm thấy thế nào?"

Mặc dù Lý Trường Thọ đã quen với chiêu bài tươi cười của Vạn Lâm Quân trưởng lão, nhưng có khi cũng sẽ bị hù dọa nho nhỏ.

Lý Trường Thọ nhận lấy đan phương này rồi đọc kỹ, đáy lòng cân nhắc cẩn thận, khi thì nhíu mày, khi thì lộ vẻ mặt bừng tỉnh, cuối cùng lại khẽ gật đầu.

Lý Trường Thọ nói: "Phương thức luyện đan này chắc là được, bất luận là dược tính, dược lý, đều cho đệ tử cảm giác hiểu ra một cách tự nhiên."

"Tiếp theo đây, chính là tìm kiếm phân lượng này." Vạn Lâm Quân trưởng lão nói, "Ít ngày nữa ta sẽ đi Bắc Câu Lô Châu, tìm kiếm Bích Tinh Thứ Thần trùng, nếu có thể bắt thêm mấy con, vậy thì đan dược này có thể hoàn thành trong ba năm."

"Trưởng lão muốn đích thân đi Bắc Câu Lô Châu sao?"

"Không sai, ta đã để hậu bối trong Đan Đỉnh phong đi kiểm tra khắp nơi rồi, Đông Thắng Thần Châu không tìm được Bích Tinh Thứ Thần trùng."

Vạn Lâm Quân trưởng lão chống quải trượng bằng đồng, ánh mắt nhìn chằm chằm cây rừng xanh biếc kia, "Tiên thức chi độc là loại hiếm thấy trên đời, nếu có thể luyện chế ra loại này, vậy thì chuyện này quả thật yên lòng rồi.

Trường Thọ, tuổi thọ Thiên Tiên của ta đã hơn phân nửa, cơ hội trường sinh lại chưa hiển hiện, xem ra không đến được đạo quả trường sinh này rồi.

Nếu lúc sinh thời ta có thể để lại thêm mấy quyển độc kinh, có thể đưa ra nhiều mấy phương thức luyện đan hoàn toàn mới, vậy thì chuyến đi này không uổng công rồi."

Lý Trường Thọ nghe vậy, đáy lòng cũng có chút cảm khái, nhưng vẫn không nói gì thêm, chỉ mỉm cười lắng nghe.

"Đúng rồi Trường Thọ, Hùng Tâm đan kia của ngươi..."

"Khụ!"

Lý Trường Thọ cũng không nghĩ tới, chủ đề lại xoay chuyển nhanh chóng như vậy.

"Trưởng lão, người muốn dùng sao?

Sau cuộc thi đấu trong môn phái, ta đã luyện chế ra rất nhiều, nhưng những đan dược kia đều bị Tửu Ô sư bá lấy đi, gần đây ta vừa mới ngâm chế tình thủy, nếu như trưởng lão có cần, ta luyện chế xong sẽ mang tới đây đưa cho người."

Vạn Lâm Quân trưởng lão khoát tay, nói: "Ta dùng cái này làm gì chứ? Không có cảm xúc."

"Quả nhiên là dọa đệ tử giật mình..."

"Ha ha ha, hình như Hùng Tâm đan kia của ngươi là dùng Tình cổ hóa thành Tình thạch để luyện chế nên." Vạn Lâm Quân trưởng lão nghiêm mặt nói, "Ta có đòi một viên bên Liễu Phi Tiên, đã nắm được dược lý trong đó.

Vật này cũng không chỉ có hữu hiệu đối với nam tu có tâm tính mờ nhạt, mà đối nữ tu cũng vậy.

Ngươi phải căn dặn với những người cầm đan dược kia, đừng đi làm hại người khác."

"Đệ tử xin ghi nhớ." Lý Trường Thọ cười nói, "Trưởng lão người chỉ dựa vào một viên đan dược, đã có thể kết luận chủ vị trong đó là Tình thạch, đệ tử... quả thật vô cùng bội phục.

Gần đây đệ tử cũng muốn cải tiến phương thức luyện đan này, cho thêm vào trong đó hai vị thảo dược bồi bổ dương khí."

Vạn Lâm Quân cười nói: "Như vậy cũng không tệ, ngươi hiểu việc này thì tốt."

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, từ trong ngực lấy ra một bảo nang nói: "Trưởng lão người đi Bắc Câu Lô Châu, kính mong người nên mang theo vật này trên người.

Bắc Châu hung hiểm, mặc dù đệ tử không thể giúp quá nhiều, nhưng trong này cũng có hai người giấy không sợ độc chướng."

"Ừm." Vạn Lâm Quân nhận lấy bảo nang, có chút trịnh trọng bỏ vào trong ống tay áo.

Điểm ấy, ngược lại đơn thuần chiếu cố da mặt của Lý Trường Thọ.

Từ sau khi từ Đan Đỉnh phong trở về, Lý Trường Thọ vẫn luôn suy nghĩ về tư tưởng “tiên thức chi độc” của Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Độc đan này sau khi luyện thành, giống như Trắc Cảm thạch có thể mang theo trên người.

Tác dụng này phản thương lại người dùng tiên thức dò xét mình, nhưng tổn thương cũng không quá lớn, nhiều lắm là làm cho đối phương đau đầu choáng váng mà thôi.

Ngược lại Lý Trường Thọ cảm thấy thật ra độc đan này có chút vô bổ.

Nếu đổi chủ dược “Bích Tinh Thứ Thần trùng” ở bên trong thành một thảo dược khác, đạt tới hiệu quả【 âm thầm đánh dấu nơi phát ra tiên thức】, đó mới là giết người cướp của...

Khụ, đó mới là vật phẩm cần thiết để “phản trinh sát”!

"Có thể sử dụng thứ gì để thay thế đây?"

Lý Trường Thọ bất giác rơi vào trầm tư, về phương diện này, chắc chắn lượng kiến thức tích trữ của hắn không phong phú bằng Vạn Lâm Quân trưởng lão, hơn nữa chính mình cũng không hành động thuận tiện bằng Vạn Lâm Quân trưởng lão...

Hả?

Lý Trường Thọ đột nhiên nghĩ đến một việc.

Con hồ yêu đã bị hắn và Tửu Ô sư bá bắt về đây...

Mị thuật của hồ yêu...

Và tình thạch đang nằm trong tay mình...

Tiên thức chính là tâm chi thức... đánh dấu người dò xét, ảnh hưởng đến tinh thần của người dò xét...

"Ngược lại có thể ra tay ở phương diện này..."

Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, đã tiện tay rút một cuốn sách đơn giản tới đây, ngồi trên ghế xích đu trước phòng đan, bắt đầu dùng đao kiếm tô tô vẽ vẽ.

Rất nhanh, một tư tưởng về tiên thức độc đan với tên gọi tạm thời là 【 Chỉ cần ngươi liếc nhìn ta, ngươi sẽ bị đánh dấu còn tâm hỏa thiêu thân 】, đang được hắn dùng đao khắc chậm rãi thành hình.

Đầu độc cảnh giới cao nhất, chính là làm cho đối phương chủ động, lại bất tri bất giác trúng phải thủ đoạn.

Bận rộn nửa ngày, Lý Trường Thọ cũng có chút hoa mắt váng đầu, tiên thức quét qua mấy thân ảnh trong linh thú quyển...

Nơi đó có ba bóng hình xinh đẹp, đang bận rộn chẻ củi, đốn cây, đào đất, ngược lại mỗi người đã làm nhanh hơn lúc trước rất nhiều.

Lý Trường Thọ nhìn thân ảnh của các nàng, cũng có chút xuất thần, đáy lòng thầm cười một tiếng.

“Quả nhiên, người lao động mới là xinh đẹp nhất, người đến sau không lấn được ta.”

...

Thiên đình, Nguyệt Lão điện.

Thân ảnh Đông Mộc Công nhìn chung quanh, cẩn thận từng li từng tí sờ soạng bước vào.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.