Tần Hoàn đem sáo ngọc màu trắng này đưa cho Qúy Vô Ưu, cười nói: "Vô Ưu chưởng môn chớ có từ chối, không thì bần đạo coi như trong lòng không thoải mãi."
Qúy Vô Ưu mỉm cười nhận lấy sáo ngọc màu trắng, dùng tiên lực bao lại, tiện tay đưa đến trước mặt Lý Trường Thọ, nói:
"Còn không tạ ơn Tần tiền bối ban thưởng cho bảo?"
Lý Trường Thọ hai tay bưng lấy sáo ngọc màu trắng, nhỏ giọng nói: "Tạ tiền bối ban thưởng bảo."
Lại nghe Chưởng môn cười nói: "Tiểu Ngũ à, bây giờ ngươi hãy đi lấy phương pháp luyện chế liên hệ trận cơ, lại cho Trường Thọ cầm nguyệt cung ba trăm năm, xem như môn phái khen ngợi hắn.
Sau này trận pháp chi thuật trong môn phái tùy Trường Thọ lấy dùng, nếu như Trường Thọ thiếu bảo tài luyện trận có thể để cho điện Bách Phàm phân cho nhiều hơn."
Tửu Ô sắc mặt vui mừng, lập tức lĩnh mệnh, cưỡi mây vội vàng bay về hướng núi Phá Thiên.
Lý Trường Thọ cũng chỉ có thể kiềm chế lại bất đắc dĩ trong lòng, hành lễ nói tạ ơn với Chưởng môn.
Tóm lại cũng đã nhận được một ít chỗ tốt rồi.
Qúy Vô Ưu thể hiện rõ dưới thân phận Chưởng môn Độ Tiên môn coi trọng và bồi dưỡng của mình đối với đệ tử có tài, tiếp đó liền dẫn các vị lão thần tiên cưỡi mây trở về ngọc đài, tiếp tục xem lễ.
Tần Hoàn thiên quân kia cũng cảm thấy thu hoạch được đầy đủ, trước khi đi còn cố ý nhìn Lý Trường Thọ mấy lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293378/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.