"Đạo lữ không phải chính là bạn lữ tu đạo sao? Từ khi nào, đạo lữ đã cùng một đạo lý với vợ chồng rồi?
Một lòng mộ đại đạo không được sao?
Muốn thanh tịnh một chút để tu hành không được sao! Không được sao!"
Trong phòng đan Tiểu Quỳnh phong, sắc mặt Tửu Ô ửng đỏ, ngồi ở đó không ngừng vuốt bàn, phát ra từng tiếng gầm nhẹ áp lực.
Tiệc rượu phòng đan, Tửu Ô ngồi ở vị trí chủ vị, bên cạnh là lục sư muội của Tửu Ô Tửu Lộc Nhi, thất sư đệ Tửu Tề.
Đương nhiên Tửu Cửu cũng có mặt ở đây, chẳng qua lúc này đang cùng Lý Trường Thọ và Linh Nga ngồi một bên, càng giống như chủ nhà đang chiêu đãi khách nhân.
Tất nhiên hình dáng của Tửu Lộc Nhi là tiên tử xinh đẹp sáng sủa, lại lộ ra một cảm giác nhu mì.
Hình như nàng thích màu lục, mặc một chiếc váy thơm màu xanh nhạt mềm mại, trên đó phối thêm kẹp áo màu xanh lá chuối, chu trâm đều được điêu khắc bằng ngọc trong suốt.
Tửu Lộc Nhi là một trung đẳng, tư thái có chút yểu điệu và linh lung trong đó, gần giống với Tửu Cửu, nhưng có vẻ không bằng nàng ấy.
Khuôn mặt nhỏ hơi tròn, mày liễu mắt hạnh, môi mỏng miệng nhỏ, cổ thon dài trắng nõn...
Tạo cho người khác cảm giác đầu tiên chính là vô cùng ôn nhu, lúc nàng nói chuyện cũng ấm giọng thì thầm, không vội không chậm, giống như cùng nàng nói lớn tiếng một chút sẽ làm cho người ta cảm thấy có chút thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293342/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.