Lý Trường Thọ chậm rãi nói xong, ánh mắt Linh Nga đã như si như say.
Linh Nga ôn nhu nói: "Sư huynh, nếu một ngày nào đó, ta cũng bị người đả thương, huynh có thể cũng vì ta mà đi hối hả ngược xuôi, ngày đêm cực nhọc, không thể yên ổn nghỉ ngơi như vậy không..."
"Yên tâm." Lý Trường Thọ gật đầu, nghiêm mặt nói: "Chỉ cần muội không bị trực tiếp đánh chết, ta có thể nghĩ cách cứu sống muội.
Cho dù chết, chỉ cần không phải hình thần câu diệt, ta cũng có thể đi Địa phủ đầu thai không phải sao?
Lại nói muội tại sao lại bị người khác đả thương? Ổn Tự kinh vẫn chưa chép đủ sao?"
"Muội!"
Trong nháy mắt Linh Nga sụp đổ, tức giận đến mức trợn trắng mắt, quả thật muốn đi lên cắn sư huynh mình một phát!
Nhưng dựa theo đó, Linh Nga đã chú ý tới, hai mắt sư huynh mình hơi híp lại, khóe miệng cũng có nhếch lên một đường cong nho nhỏ.
Mỗi khi sư huynh lộ ra vẻ mặt vi diệu này...
Linh Nga lập tức rúc về phía sau, đáy lòng căng thẳng một trận.
Lần này lại là ai sắp bị sư huynh sắp xếp đây...
"Linh Nga, không phải muội quen biết đệ tử mấy phong khác sao?"
Lý Trường Thọ nói, "Muội mau âm thầm khuếch tán chuyện sư phụ với người tên Hoàn Giang Vũ này ra đi.
Tùy muội bố trí như thế nào, chỉ cần để người ta biết, Tiểu Quỳnh phong Hoàn Giang Vũ trở về tìm Tiểu Quỳnh phong Tề Nguyên, như vậy là đủ rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293308/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.