Linh Nga nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, có phải huynh... vẫn chưa làm chuyện này?"
Lý Trường Thọ gật đầu nói: "Không sai, ta đang chuẩn bị muốn làm."
"Khụ, ngươi!"
Tề Nguyên lão đạo trực tiếp tức giận, giơ phất trần muốn đánh, "Ngươi vẫn chưa làm! Vậy mà ở đây giả mù cái gì!"
Thân hình Lý Trường Thọ lóe về phía sau, lộ ra một chút mỉm cười.
"Lý do ổn thỏa, trước khi đệ tử đi làm việc này, phải tới nói trước cho sư phụ và sư muội một tiếng.
Nếu sau này thật sự xảy ra chuyện, các ngươi không cần quản ta, sư phụ người cứ trực tiếp trục xuất đệ tử khỏi môn hạ, cắt đứt quan hệ với đệ tử là được.
Sư phụ, đệ tử xem như người đã đáp ứng rồi, bây giờ trở về trước, tiếp theo sẽ không bị phân tâm nữa."
Nói xong, Lý Trường Thọ quay người muốn bay trở về phòng đan, Tề Nguyên lão đạo muốn nói lại thôi, Linh Nga lại bận bịu đuổi theo ra nhà cỏ.
"Sư huynh! Lần này huynh không nắm chắc sao!"
Lý Trường Thọ không quay đầu lại, truyền thanh nói một câu: "Không chắc."
Linh Nga vội hỏi: "Cụ thể là bao nhiêu
"Đại khái, tám phần rưỡi đi."
Lý Trường Thọ chậm rãi thở dài, thân hình đã biến mất trong rừng.
Linh Nga cũng nhíu đôi mi thanh tú, nắm chắc tám phần rưỡi, quả thực không tính là lớn
"Hả?"
Linh Nga khẽ chớp mắt.
Cảm thấy suy nghĩ của mình hình như xuất hiện vấn đề ở chỗ nào đó, nhưng trong lúc nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293298/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.