Trong những năm tháng dài đằng đẵng khi Vu Yêu đại chiến, từng nhóm sinh linh trong thiên địa chết thảm, vô số cô hồn lẩn quẩn trong thiên địa, cuối cùng dần dần tiêu tán.
Tổ vu của Vu tộc là Đại Đức Hậu Thổ không đành lòng, chủ động hi sinh bản thân, thân hóa lục đạo luân hồi bàn.
Bởi vậy, những sinh linh ngày hôm nay, phần lớn đã mắc nợ một phần nhân quả của Đại Đức Hậu Thổ, hơn nữa có một bộ phận tàn quân Vu tộc cũng đi nhậm chức dưới Địa phủ.
Mấy người Hùng trại này có thể thi triển ra loại thần thông này, điều này nói rõ tỉ lệ huyết mạch Vu tộc trong cơ thể tuyệt đối không hề thấp...
Suy nghĩ của Lý Trường Thọ không ngừng chuyển động, lúc này lại nghĩ ra một cách để đối phó với những Hùng trại này.
Thuốc mê, trận pháp đều có thể nhẹ nhàng đạt tới hiệu quả.
Nhưng phương án tự hủy thần giáo lần thứ nhất đã không còn tác dụng nào nữa.
Trừ phi hắn nhẫn tâm tiêu diệt Hùng trại, nếu không thì đứng trước mặt những Hùng trại này liên tục hiển thánh, Hải Thần giáo vẫn sẽ nhanh chóng lớn mạnh phát triển...
Đúng lúc này, Lý Trường Thọ đột nhiên phát giác được, trên mặt biển phía tây bắc, lại có một mảng mây đen lớn đang đè xuống.
Trong đó có sáu con đại yêu, yêu khí cuồn cuộn che khuất cả bầu trời.
Hoàn toàn vô cùng càn rỡ như trước đây!
Hiển nhiên, có người vẫn không định bỏ qua cơ hội lần này, muốn nhân lúc giáo chúng trong Hải Thần giáo hội tụ lần này mà hủy đi Hải Thần giáo...
Lý Trường Thọ cũng có chút bất đắc dĩ, mặc dù hắn cũng có mục đích giống như đối phương, nhưng hắn không thể vô duyên vô cơ làm hạ giáo chúng phàm nhân được.
Có cách rồi, Hùng trại này...
Lý Trường Thọ khống chế giấy đạo nhân đột nhiên lao xuống bên dưới, né tránh một tiễn, lại lập tức lao vùn vụt về phía tây bắc.
Hắn âm thầm thi triển Phong Ngữ chú, bắt chước giọng nói của thôn trưởng “gấu đen” kia, hét lớn bên tai người Hùng trại:
"Đuổi theo!
Đừng để hắn chạy thoát!"
Trong thoáng chốc, hơn trăm tráng hán đồng loạt chạy như điên, tốc độ quả thực không hề chậm.
"Sao ta lại mở miệng nói chuyện rồi?"
Thôn trưởng Hùng trại sửng sốt, sau đó vội vàng hô to, gọi lại hơn phân nửa tộc nhân.
Hơn hai mươi người chạy nhanh nhất đã vòng qua tầng giáo chúng đông kịt, chân chạy như điên về phía tây bắc, trong miệng còn “gào gào” kêu loạn...
Tốc độ chạy của bọn họ so với luyện khí sĩ chưa thành tiên đang cưỡi mây còn nhanh hơn một chút.
Vu, sở trường là chạy, lấy mặt đất làm chủ.
Lý Trường Thọ bí mật quan sát những 【Vu nhân hư hư thực thực】này, đồng thời làm xong công tác chuẩn bị độc chết sáu con đại yêu.
Ngược lại hắn muốn nhìn xem, những thần sứ Hùng trại này, rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, có thể cho hắn một “kinh hãi” khác không.
Nhưng mà...
Tiên thức Lý Trường Thọ lại phát hiện ở phía nam có một đám mây đen, đáy lòng có chút bất lực phỉ nhổ.
“Hôm nay làm sao vậy? Một hội nghị của Nam Hải thần giáo lại rước phản ứng của nhiều thế lực như vậy?”
Trên mặt biển rộng phía nam, một đám mây đen đang nhanh chóng hướng tới An Thủy thành.
Đây không phải Yêu tộc, trên mây đen có từng dãy tiên giao binh, có lẽ là tinh binh của Nam Hải Long cung.
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, dứt khoát không đi quản thêm, tiếp tục dẫn hơn hai mươi người Hùng trại ở bên dưới này, nghênh kích đại yêu đang ở ngoài ngàn dặm...
Nhưng mà, tính bền của những hán tử Hùng trại cũng không tính là mạnh.
Bọn họ chỉ đuổi theo Lý Trường Thọ chạy mấy chục dặm đã bắt đầu thở hồng hộc, tốc độ dần dần chậm lại.
Chuyện diệt yêu vẫn do một mình Lý Trường Thọ ra tay.
Sau đó cố ý phóng một con đại yêu tới đây, thử một lần xem sức chiến đấu của mấy con gấu đên này như thế nào?
Rất nhanh Lý Trường Thọ đã bác bỏ suy nghĩ này, hắn hoàn toàn không cần làm kiểm tra “vẽ vời thêm chuyện” này...
Bên An Thủy thành kia đã sắp đánh nhau rồi!
Đám mây đen đến từ Nam Hải kia đã đến trên không An Thủy thành rồi.
Từng dãy tiên giao binh ở trên cao nhìn xuống, trong thiên địa lộ ra một khí tức túc sát, làm cho các phàm nhân bên dưới bị dọa cho mơ màng.
Hàng tiên bình đứng trước nhất đã thối lui, hai thân ảnh sóng vai đi ra.
Tiên thức Lý Trường Thọ đảo qua, tinh thần xiết chặt, suýt chút nữa đã ngã từ trên mây xuống!
Ngao Ất!
Thôi xong rồi, tên gia hỏa này biết tượng thần của mình!
Vào lúc này, Lý Trường Thọ đột nhiên muốn từ bỏ suy nghĩ, nước chảy bèo trôi, đốt hết giấy đạo nhân, sau này không đến Nam Hải nữa.
Có lẽ nơi này chính là vận mệnh hắn phải gánh.
Nhưng chuyện đã phát triển đến nước này, đã chạy đi qua xa con đường tiên đoán của Lý Trường Thọ...
Lúc này “nhân vật chính” trong toàn trường không phải là Ngao Ất, mà là Long tử có chút xa lạ, cao gầy đứng bên cạnh Ngao Ất...
Ngao Mưu quét mắt nhìn bên dưới, không cảm thấy có chút khí tức nào dao động, chỉ phát giác được hai ba Nhân tộc luyện khí sĩ Hóa Thần cảnh.
Ngay lập tức, hắn hừ lạnh, muốn khoe khoang trước mặt Nhị ca Ngao Ất, lạnh nhạt nói:
"Dựa vào các ngươi cũng dám tự xưng là Nam Hải thần giáo sao?
Người đâu, mau đi đập vỡ tượng thần kia cho bản điện hạ!"
"Vâng!"
Mấy tên tiên giao binh tướng lĩnh cùng nhau lĩnh mệnh, cũng không biết sau đó chính mình phải đối mặt với thứ gì.
Trong rừng, dưới trận pháp ngăn cách.
Đống lửa màu đỏ cam phóng lên tận trời, trong hỏa diễm, thi thể của sáu con đại yêu đang nhanh chóng tan rã.
Những ngọn lửa này dâng cao hơn mười trượng, tỏa ra một hơi nóng, dâng trào ra từng tia linh khí, cũng chiếu sáng... đôi mắt có chút vô thần của Lý Trường Thọ.
Hắn giơ hai tay lên giống như cảm thụ được những nhiệt độ chân viêm này.
Nhưng tâm lại thật lạnh, thật lạnh.
Ba người giấy hóa thành ba người lão thanh thiếu, xếp thành hình tam giác đứng cạnh đống lửa, miệng tụng kinh văn.
Vẫn tụng Vãng Sinh chú, Độ Nhân kinh, tiêu tai cầu phúc chú, tay gõ mõ, mõ gõ gõ đập đập, Trấn Hồn linh đang lắc lư.
Đây là nơi cách An Thủy thành về phía tây bắc bảy trăm dặm, nằm sâu trong một hoang cốc.
Hắn ngăn sáu con đại yêu này lại, “huyết chiến” một trận, lãng phí một số độc đan, độc chết chúng nó ở nơi này.
Lý Trường Thọ giấu giấy đạo nhân ở dưới An Thủy thành, phóng ra tiên thức quan sát cảnh tượng đang phát sinh ở bên kia.
Sau khi biết người Hùng trại là Vu nhân đã khiến Lý Trường Thọ vô cùng đau đầu.
Nhưng việc này cũng không phải không thể giải quyết.
Nhưng một nhóm Long tộc đột nhiên hiện thân, còn là bộ dạng muốn tới đánh nhau, nhất là còn có Ngao Ất ở chỗ này...
Điều này đã làm cho Lý Trường Thọ, hoặc nhiều hoặc ít có chút muốn liều lĩnh tiêu diệt những nhân quả này.
Xúc động là ma chướng, không thể làm loạn.
Đáy lòng đọc thầm « Ổn Tự kinh », Lý Trường Thọ nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Hiện tại vấn đề khó giải quyết nhất chính là Ngao Ất quen biết mình, Nam Hải Hải thần và tiên miêu Lý Trường Thọ thấp kém trong Độ Tiên môn sẽ bị Ngao Ất liên hệ lẫn nhau.
Thật ra biện pháp đơn giản nhất chính là giết toàn bộ là xong hết mọi chuyện.
Nhưng đây cũng là biện pháp thô bạo nhất, không ổn trọng nhất, cũng nhận nhiều nhân quả nhất, hơn nữa xử lý quá mức thô ráp.
Càng ở những loại tình huống như thế này, càng không thể sốt ruột, nhất định phải kịp thời nghĩ ra biện pháp ứng đối tương đối hoàn thiện,.
Xưa nay ngồi chờ chết không phải là tính của Lý Trường Thọ.
Mãng trong thủ thắng kia là hành động Tửu Tiên tiểu sư thúc, nàng cũng có vầng sáng “đại khái là chính nghĩa” phù hộ.
Thực lực không đủ lại cố ý đi mưu tính, đó chính là đi trên dây thừng ở núi đao biển lửa...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]