Chương trước
Chương sau
Lý Trường Thọ tính tình nhẫn nại nghe lão quẻ sư trong miệng không ngừng kể về 'Truyền thuyết', trong lòng không ngừng run rẩy.

Trước mắt, ở xung quanh Nam Hải, những cái chuyện xưa có liên quan đến Nam Hải Hải thần được lưu truyền phổ biến nhất, theo thứ tự là:

《 Hải thần đại chiến cá chép tinh》, 《Hải thần lục hí tiểu long nữ》, 《 Hải thần nói: Trong mưa gió chút đau nhức này tính là gì》, 《Hải thần mang đến bầy cá》, 《Tin Hải thần, được đại lực》...

Mặc kệ người khác tin hay không, trong này dù là một từ một câu Lý Trường Thọ cũng đều tuyệt nhiên không tin.

Hắn tuyệt đối không làm cái gì cả!

Nữ cá chép tinh, tiểu long nữ, căn bản đều chưa từng thấy qua!

Còn có cái thiếu nữ chưa thành thân đã có con có cảm giác với Hải thần, có thể tra cẩn thận nguyên nhân hậu quả một chút được hay không, hắn cũng không chịu đựng nổi loại tội danh không có chứng cớ này!

Lão nhân kia nói nửa ngày cũng có chút miệng đắng lưỡi khô, thấy Lý Trường Thọ nãy giờ không nói gì cũng khẽ hừ một tiếng.

"Ta nói những thứ này, ngài nghe rõ chưa vậy?"

"Nghe thì nghe được, nhưng lại có chút không hiểu." Lý Trường Thọ lộ ra một chút mỉm cười, lúc này bộ dạng mặt mũi hiền lành, coi như có mấy phần hòa nhã.

Lý Trường Thọ thành khẩn giải thích, nói: "Tụ lại hương khói cũng là phương pháp tu hành.

Ta xem nơi đây hình như vẫn chưa có cái thần tích gì.

Vị đạo hữu này, chuyện như lời ngươi nói có phải cũng hơi phóng đại hay không?"

Lão quẻ sư lập tức trừng mắt cao giọng hô:

"Phóng đại?!

Hắc! Ta nói, lão nhân gia ngài là từ đâu đến? Tới nơi này làm gì?

Nơi này của chúng ta chính là Hải Thần giáo, nhóm thần sứ Hải Thần giáo chúng ta từng người đều có sức mạnh vô cùng lớn!"

Trong lòng Lý Trường Thọ suy nghĩ nhanh quay ngược trở lại, nói: "Sức mạnh vô cùng lớn, tu hành một chút là có thể làm được, các ngươi nói không chừng đã bị người khác lợi dụng.

Nếu như Nam Hải Hải thần thật sự linh nghiệm như thế, bần đạo đứng yên tại đây để cho hắn hiển linh là được."

Phàm nhân xung quanh lập tức mộ bộ tư thế muốn đánh người, lão quẻ sư cũng mặt mũi tràn đầy đau đầu nhức óc.

"Ngươi, ngươi... Ngươi căn bản không hiểu Hải thần của chúng ta!

Thôi, ngươi đi mau đi, đi nhanh đi!

Bây giờ Hải thần coi như khoan hồng độ lượng đối với ngươi, nói không chừng sau này sẽ muốn thi trừng phạt ngươi."

Lý Trường Thọ còn muốn lên tiếng, lão nhân kia đã đuổi người về phía trước, trong miệng cũng mang theo vài phần hoảng loạn.

Hai người vừa lui vừa vào, phàm nhân xung quanh, đuổi hắn về phía trước.

Lý Trường Thọ thừa dịp đang loạn để lại chút tơ nhện ở góc cửa viện, lúc này mới bị lão đạo và đám khách hành hương đuổi ra ngoài...

Đứng ở trước cửa viện, trong lòng Lý Trường Thọ có chút dở khóc dở cười.

Bị tín đồ nhà mình đuổi ra khỏi miếu thờ tượng thần cung phụng mình, đây cũng xem như một chuyện lạ.

Lý Trường Thọ cố ý thở dài, đạo nhân giấy hóa thành lão thần tiên tiện tay quăng phất trần mấy lần, dọc theo đại lộ đi về phía nam...

Lúc đầu hắn để lại tơ nhện trùng đồng thật ra cũng chỉ muốn hiểu rõ Hải Thần giáo hơn.

Muốn không đánh mà thắng phá đổ Hải Thần giáo, mình nhất định phải hiểu rõ vì sao lại có nhiều người thờ phụng cái Hải thần chưa bao giờ hiển linh như hắn, tìm được mấy cái điểm mấu chốt kia, lật đổ từng cái một.

Nhưng Lý Trường Thọ đặt tơ nhện ở chỗ đó, lúc đêm khuya vắng người lại mang đến cho hắn thu hoạch nho nhỏ ngoài ý muốn...

Lúc nửa đêm, cái lão quẻ sư kia từ trong sương phòng chạy ra ngoài lấy ra một lá bùa, đem lá bùa đốt rồi lặng lặng chờ đợi ở trong viện.

Không lâu sau, dưới ánh trăng, một con quạ rơi vào trong nội viện, xem xét bốn phía một trận rồi hóa thành một bóng người.

Lão quẻ sư kia vẫn luôn cúi đầu cũng không dám nhìn nhiều, giọng run run nói lại chuyện ban ngày gặp được lão thần tiên kia...

.....

Đối với chuyện lão quẻ sư trời tối người yên lén gặp “quạ đen yêu”, Lý Trường Thọ chỉ cảm giác bất ngờ nhưng chưa tới mức quá kinh ngạc.

Dù sao đời trước hắn cũng hiểu rõ, trên đời này thứ phức tạp thứ hai chính là lòng người.

Nói cái bóng người hiện thân đêm khuya là “quạ đen yêu”, thật ra hắn cũng không nghiêm cẩn.

Lúc này Lý Trường Thọ chỉ dùng tơ nhện trùng đồng quan sát tỉ mỉ nơi này, một tia tiên thức quan sát phía xa xa.

Ngoại trừ việc có thể biết 【 vật này 】có tu vi là Chân Tiên cảnh sơ kỳ, hắn cũng không có cách nào trực tiếp phán đoán, đối phương có phải là yêu tu hay không.

Cũng có thể, quạ đen ban nãy chỉ là chướng nhãn pháp, Hóa Hình thuật.

Nghe lão quẻ sư kia cúi đầu bẩm báo một lát, rất nhanh thân ảnh này đã gật đầu, ném lại hai khối kim bánh, một lá bùa trên mặt đất, sau đó một lần nữa hóa thành quạ đen, lặng lẽ bay khỏi nơi đây, đảo mắt đã không còn bóng dáng...

Lý Trường Thọ suy tư một chút, hắn sẽ ra ngoài khi cân nhắc ổn thỏa, vẫn không lần theo về phía trước.

Lại qua nửa canh giờ, Lý Trường Thọ ở trong khu rừng ngoài trăm dặm thi triển thổ độn, lặng lẽ đến dưới mặt đất của miếu thờ nơi này.

Việc này nếu như thay đổi một góc độ khác mà nói

【 Chấn kinh: Trời tối người yên, một Hải thần nào đó lén lút trốn vào miếu thờ của mình, đưa hắc thủ về phía lão coi miếu! 】

Không hiểu sao hắn có chút tiểu kích thích.

Bởi vì không thể không cân nhắc, ban nãy là một màn kịch mà đối phương diễn cho mình xem, cố ý dụ mình mắc câu.

Vì vậy lúc này Lý Trường Thọ hành động vô cùng cẩn thận

Hắn không trực tiếp hiện thân, chỉ ở dưới mặt đất, dùng móng tay búng ra một tia Nhuyễn Tiên tán, để cho lão quẻ sư đang ôm kim bánh ngủ say kia hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

Sau đó, Lý Trường Thọ lấy ra một pháp khí nhỏ như sợi tóc.

Dây nhỏ này tự động kéo dài tới, lặng lẽ chui xuống mặt đất, quấn quanh trán lão quẻ sư này.

Sưu hồn tiểu thuật: Mê La Khinh Mộng quyết.

Phương pháp này có thể khiến bị người rơi vào trong mộng cảnh thi pháp, trong mộng chủ động bày ra trí nhớ của mình, khuyết điểm là chỉ có thể thi triển đối với người có tu vi khá thấp, do đó được gọi là tiểu thuật.

Một lát sau, Lý Trường Thọ đọc xong “long đong cả đời” của lão quẻ sư này, thi triển thổ độn lặng lẽ chạy đi, không dừng ở nơi này quá lâu.

Thuận tiện, lúc gần đi vẫn không quên phóng ra một tia “dược tỉnh rượu”, để dược lực trung hoà Nhuyễn Tiên tán này có thể để cho lão quẻ sư này vẫn tỉnh dậy vào ngày mai như thường...

Một mình hắn lặng lẽ rời đi, không để lại chút vết tích.

Sau đó, Lý Trường Thọ tìm một mảnh rừng già núi hoang, để giấy đạo nhân ở dưới mặt đất ngừng hoạt động, bắt đầu thu dọn, chính mình lấy được rất nhiều tình báo ở chỗ lão quẻ sư.

Lão quẻ sư này...

Bên ngoài thân phận là【 người coi miếu 】của Hải thần giáo, trên thực tế còn là “Nha Thần giáo”, “Nam Nữ giáo”, “Lão Thần giáo”, “Đại Hung giáo”, v…v, trong ba ngàn dặm gần đây, có đủ tai mắt trong bảy giáo phái!

Đối với tên khốn kiếp này, đáy lòng của vị Hải thần Lý Trường Thọ này...

Hết sức cảm động.

Nếu như người này là nhân tài có thể nắm giữ nhiều như thế, hắn còn phải cực khổ chạy đến đây, tự tay phá đổ giáo phái của chính mình sao?

Ban nãy con quạ đen kia chính là thần sứ của Nha Thần giáo, đối phương để lão quẻ sư giám sát sự xuất hiện của “dị sĩ kỳ nhân”...

Trước đây Lý Trường Thọ cảm nhận được sự xung đột giáo phái, chính là Nha Thần giáo và Hải Thần giáo tranh hương hỏa, đoạt địa bàn, một bên Nha Thần giáo bùng nổ thế tấn công trước.

Lý Trường Thọ không thể không suy nghĩ một vấn đề vô cùng nghiêm túc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.