Chương trước
Chương sau
Sau khi Kỳ Linh trưởng lão hóa ra bản thể càng đánh càng hung, vững vàng ngăn chặn một cao thủ Kim Tiên cảnh của đối phương.

Chưởng môn đại nhân của Độ Tiên môn...

Mặc dù có chút lơ là, nhưng vẫn thuận lợi kéo hai tên Kim Tiên kia lại.

“Xem ra còn muốn đánh một trận.”

Tinh thần Lý Trường Thọ nhanh chóng trở về bốn giấy đạo nhân, chuẩn bị kỹ càng pháp khi phải dùng sau đó.

Đợt bọc đánh đánh lén lần thứ nhất đã kết thúc.

Tiếp theo, chính là đợt hành động thứ hai...

Dẫn lửa thiêu thân, gậy ông đập lưng ông, bắt ba ba trong rọ!

Mà thời cơ để ra tay sẽ tới rất nhanh.

...

“Chỉ là một Độ Tiên môn, tại sao đến như vậy vẫn không giải quyết được?”

Tây Ngưu Hạ Châu, trong một động phủ bí ẩn ở gần đạo trường Linh Sơn Tây Phương giáo, Văn Tịnh đạo nhân mặc váy lụa mỏng màu lam nhạt, nằm nghiêng trên giường...

Bên cạnh có hai tên thị nữ đang ngồi quỳ, một người đang cầm cây quạt quạt cho nàng, một người thì bưng tiên cất như máu, đợi “chủ nhân” bưng chén ngọc lên.

Lúc này Văn Tịnh đạo nhân đang dựa vào huyết muỗi mà mình đã vung đi, bí mật quan sát “đại chiến” của Độ Tiên môn.

Nàng chỉ là đơn thuần xem kịch.

Hiện tại, chỉ cần nàng không chủ động ra tay, cứ ở lại nơi này, ngoại trừ Thánh Nhân lão gia của tam giáo tự mình dò xét suy tính, ai cũng không biết là nàng làm chuyện này.

Hơn nữa Tây Phương giáo Nhị Thánh Nhân đã sớm tự tay che đậy thiên cơ vì nàng.

Lúc này Hồng Hoang vẫn chưa tới mấy người biết nàng làm; cho dù những huyết muỗi kia bị bại lộ, cũng chỉ bị xem như một loại thần thông.

Đáy lòng Văn Tịnh đạo nhân hiểu rất rõ, nàng giấu con dao sắc bén trong bóng tối, cho dù có bại lộ cũng không có giá trị nào liên quan đến nàng.

Giờ phút này, nàng nhất định phải xem đại chiến của Độ Tiên môn.

Nếu có phát sinh tình huống nào ngoài ý muốn, chẳng hạn như Nhân giáo đột nhiên có cao thủ đến gấp rút tiếp viện cho Độ Tiên môn.

Vậy thì nàng sẽ trực tiếp bóp tắt ba thần hồn Kim Tiên kia, đưa thể xác bọn hắn thể xác cho “Tiệt giáo”, coi như làm hậu lễ...

“Tính toán như vậy có thể thú vị hơn rất nhiều so với chém chém giết giết.”

Khóe miệng Văn Tịnh đạo nhân lộ ra nụ cười có mấy phần vũ mị say lòng người, hai tỳ nữ Yêu tộc ở bên cạnh chỉ cúi đầu, không dám nhìn loạn.

Văn Tịnh đạo nhân bắt đầu xem kịch, đang bắt đầu đấu pháp năm tên Kim Tiên.

Mà lực chú ý của nàng vẫn luôn bị đấu pháp cấp độ Kim Tiên, Thiên Tiên hấp dẫn.

Cấp độ Chân Tiên đối với nàng mà nói, không khác gì khác biệt so với Luyện Khí sĩ chưa thành tiên, không thú vị, đơn điệu, lại vô cùng buồn tẻ.

Vẫn là đấu pháp của Kim Tiên có chút thú vị hơn, nhất là chủng loại trân quý trong Hồng Hoang—— tường thú kỳ lân, làm cho Văn Tịnh đạo nhân rất có hứng thú muốn ăn.

Lúc Lý Trường Thọ âm thầm dùng giấy đạo nhân phát động đợt thế bọc đánh tấn công lần thứ nhất, trước sau độc chết hơn tám mươi Chân Tiên, tổn thương hơn trăm Chân Tiên, đã làm cho tình thế hai bên xuất hiện trình độ nghịch chuyển nhất định.

Bàn cân thắng bại tạm thời hướng tới sự bình ổn.

“Hả? Bên dưới xảy ra chuyện gì vậy?”

Văn Tịnh đạo nhân đại khái quét mắt nhìn xung quanh Phá Thiên phong, khóe miệng nở một nụ cười tràn đầy ghét bỏ.

Những khôi lỗi sưu tập lâm thời này thật sự không có tác dụng gì, lúc này lại sắp bị đối phương phản đánh ngược lại!

Thôi vậy, trận chiến ngày hôm nay, đoán chừng Độ Tiên môn sẽ diệt không xong rồi...

Nếu tiếp tục kéo dài thêm, uy lực của huyết liên trong cơ thể ba tên ngụy Kim Tiên này cũng sẽ tiêu hao sạch sẽ.

“Hừ, nếu là chính mình các con ra tay, nho nhỏ Độ Tiên môn trong khoảnh khắc liền không còn sót lại chút gì. . .”

Đúng rồi, những môn nhân đệ tử trong Độ Tiên môn đi đâu rồi?

Văn Tịnh đạo nhân có chút nghi hoặc, trên dưới quan sát một hồi, rất nhanh đã nở nụ cười lạnh.

Địa mạch dưới mặt đất có một chút linh lực dao động lưu lại, hình như là... địa mạch Na Di trận?

Chạy tới phía đông sao?

Chỉ với thủ đoạn như vậy, cho rằng sẽ giấu giếm được bản nữ vương đại nhân sao?

【 Đã không còn cách nào trực tiếp tiêu diệt một môn các ngươi, vậy thì giết chết đệ tử trong sơn môn các người, hiệu quả cũng không tệ... 】

Tình cảnh về sau chắc chắn sẽ vô cùng thú vị.

Mặc dù lúc này lại chủ động đi khống chế, liên lạc những khôi lỗi này sẽ có bao nhiêu nguy hiểm khi bại lộ bản thân.

Nhưng đáy lòng Văn Tịnh đạo nhân có cảm giác kích thích rất nhỏ, cũng quyết định mạo hiểm một lần nho nhỏ.

...

Độ Tiên môn, xung quanh Phá Thiên phong, nơi ngàn tiên kịch chiến.

Một vệt đạo vận lặng lẽ đáp xuống, rơi vào người một tên Nhân tộc huyết muỗi khôi lỗi xuất thân là Thiên Tiên cảnh, sau đó đạo vận này nhanh chóng rút đi.

Thân thể lão đạo Thiên Tiên cảnh rung động, trực tiếp lùi về phía sau thoát ly khỏi cuộc chiến, dẫn theo một bàng yêu Chân Tiên cảnh, nằm trên lưng bàng yêu.

Vì muốn hoàn thành tốt hơn lệnh mà “chủ nhân” vừa truyền ra, lão đạo Thiên Tiên này ra lệnh cho bàng yêu bay nhanh về hướng bắc trước, đợi đến khi bay ra đầy đủ khoảng cách thì chuyển về phía đông...

Bàng yêu tu nhiều thiện bay, cũng có mấy phần huyết mạch Kim Bàng, cũng có thiên phú thần thông.

Lúc này yêu bàng đang dốc toàn lực bay nhanh, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng...

Mấy vị trưởng lão Thiên Tiên trong Độ Tiên môn cũng chú ý tới việc này, suy đoán Thiên Tiên lão đạo và bàng yêu bên đối phương, có lẽ muốn đi phía đông gây hại.

Bọn họ âm thầm truyền âm, tất nhiên đáy lòng cũng vô cùng lo lắng.

Nhưng giờ phút này, phe mình đang bị bao vây xung quanh Phá Thiên phong, đầu tiên không nói có thể tiêu diệt vòng vây đi tới phía đông cứu viện, chỉ nhìn vào tốc độ của bàng yêu, bọn họ căn bản không đuổi kịp!

Một vị thái thượng trưởng lão rời khỏi cuộc chiến hướng về phía sau, lấy ra mấy truyền tin ngọc phù, vội vàng liên lạc với mấy vị trưởng lão ngoại vụ đã ở phía đông cách sơn môn mười sáu ngàn dặm, bảo bọn hắn mau chóng dẫn đệ tử đi trốn đi.

Bọn họ chỉ có thể làm những chuyện này...

Nhưng thật ra những trưởng lão Độ Tiên môn này đã đoán sai hai chuyện.

Một là bọn họ không nghĩ tới, đối phương có thể lòng dạ độc ác đến tình trạng này.

Đại chiến ở đây vẫn chưa kết thúc, đã muốn trực tiếp đi tìm những đệ tử chưa thành tiên để gây phiền phức!

Hai là...

Rốt cuộc tại sao đối phương lại phát hiện địa mạch Na Di trận mà bọn họ đã chế giấu ở sâu trong lòng đất?

Chỉ có điều, các trưởng lão Độ Tiên môn đã tính sai một chi tiết nhỏ...

Một đệ tử nào đó đã sớm dự đoán ra điều này trước khi chiến đấu.

Ba chữ “Văn đạo nhân” này đã gây ấn tượng cho Lý Trường Thọ, quả thực quá hung tàn, từ lúc mới bắt đầu tính cản giác của Lý Trường Thọ cũng đã kéo căng...

Lão đạo Thiên Tiên cảnh vừa cùng bàng yêu rời đi, Lý Trường Thọ đã nắm bắt được động tĩnh của bọn họ.

Đáy lòng nói một câu “phiền phức”, nhưng không có cảm giác khẩn trương gì.

Lần này tuyệt không phải vì Lý Trường Thọ không quan tâm sư muội và sư phụ, mà hắn đã sớm nghĩ xong cách đối phó, đừng nói là đi qua đó một Thiên Tiên, cho dù có mười Thiên Tiên đi qua...

Khụ, số lượng này hơi nhiều một chút.

Cho dù đi qua ba bốn Thiên Tiên cũng không thể coi là chuyện lớn gì!

“Thời cơ cũng không sai biệt lắm...

Bắt đầu đợt tác chiến thứ hai!”

Lúc này, Lý Trường Thọ nhất định phải phân một phần tinh thần, rơi vào người giấy đạo nhân chữ Nhân số ba bên cạnh Linh Nga, bắt đầu việc chuẩn bị nghênh chiến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.