Đến rồi...
Phải nói cuối cùng cũng đến rồi.
Trong bóng tối, đáy lòng Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở ra.
Không sợ bị trộm chỉ sợ bị trộm ghi nhớ.
Những địch nhân vẫn luôn không hiện thân, khiến Lý Trường Thọ cũng cảm thấy hơi áp lực.
Nửa năm trước từ khi hắn được Vạn Lâm Quân trưởng lão ban thưởng chiếc nhẫn kia, Lý Trường Thọ lại bắt đầu giai đoạn chuẩn bị bố trí chiến đấu thứ ba.
Bây giờ đã đến lúc nghiệm thu thành quả...
Đối phương muốn khởi xướng đánh lén, có lẽ là từ mặt đất, nhanh chóng ở dưới mặt đất tới gần Độ Tiên môn, sau đó đột nhiên gây khó khăn.
Điều này đã cho Lý Trường Thọ rất nhiều không gian để hành động.
Đối phương xuất hiện từ phương hướng này, con đường tắt này...
Quả nhiên mình đoán không hề sai!
Mặc dù để đạt được ổn thỏa, Lý Trường Thọ cũng mai phục năm giấy đạo nhân với số hiệu chữ Địa trên năm con đường có khả năng.
Mà đối phương cũng coi như rất phù hợp, lựa chọn con đường đánh lén đúng lúc là một trong ba con đường hắn bố trí chủ yếu.
Nhưng điều duy nhất khiến Lý Trường Thọ cảm thấy không ngờ tới, đó chính là thời gian đối phương phát động đánh lén cách dự tính của mình hai ba tháng...
Thậm chí trước đây, Lý Trường Thọ đã từng phỏng đoán, có khả năng bởi vì Vạn Lâm Quân trưởng lão và mình ngấm ngầm cùng nhau đâm đối phương, đã khiến hắc thủ đứng sau màn từ bỏ tính toán hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293199/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.