"Trưởng lão, ngài đi lên núi Phá Thiên trước đi, đệ tử trở về đỉnh núi tĩnh tu."
Mới vừa vào đại trận hộ sơn, tiến vào cái sơn môn được làm từ bạch ngọc điêu khắc,
Lý Trường Thọ mang Nhiếp Hồn châu và cái bảo túi 'Chiến lợi phẩm' kia cung kính đưa cho Vạn Lâm Quân trưởng lão.
Cũng không phải là hắn không nghĩ tới giấu đi.
Lần này đoạt lại pháp bảo trữ vật, hơn phân nửa đều đã hủy trong độc đan của Vạn Lâm Quân trưởng lão, cũng mất bao nhiêu giá trị...
Huống hồ đây là chính sự liên quan đến sự sống còn của môn phái.
Hồng Hoang rộng lớn thật vất vả mới có một nơi làm chỗ dựa.
Để tay lên ngực tự hỏi, Độ Tiên môn đối xử với cái đệ tử 'Ưu tú' như hắn vẫn luôn rất tốt, dù hắn là đệ tử của ngọn núi yếu nhất nghèo nhất trong môn phái, từ lúc tu hành đến nay cũng không bị ai cố ý gây khó xử trách móc nặng nề.
Trái lại rất nhiều trưởng lão Bách Phàm điện nhìn mặt mũi của Lễ Vị linh ngư mà có chút chiếu cố đối với hắn...
Cho nên, Lý Trường Thọ cũng không muốn nhìn thấy môn phái ngã xuống như vậy.
Như hôm nay, hắn đã lộ ra hai con át chủ bài là Trắc Cảm thạch và Nhiếp Hồn châu ở trước mặt Vạn Lâm Quân trưởng lão.
—— Cái này đối với hắn mà nói cũng là tận một phần lực nho nhỏ.
Nguyên tắc của hắn chính là xác định điều kiện tiên quyết có thể tự vệ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293192/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.