Lý Trường Thọ liếc nhìn bảo nang mình đã chuẩn bị cho Tửu Cửu sư thúc, bên trong đã chuẩn bị xong đan dược có mùi vị không tệ, và rượu mà tiểu sư thúc thích. 
Trận cơ dưới mặt đất trận cơ mình có thể tự ra tay chôn giấu, nhưng tầng đại trận bên ngoài vẫn phải nhờ tiểu sư thúc ra tay mới ổn thỏa hơn. 
Liệt xong danh sách, Lý Trường Thọ đứng dậy duỗi lưng. 
“Sau đó, đi vấn an Vạn Lâm Quân trưởng lão, rồi đi ra ngoài chuẩn bị.” 
Haizz… 
Năm tháng tu tiên dư dả, mệt nhọc nhưng nhàn nhã... 
Nếu có thể vẫn luôn tiếp tục giữ vững cũng không tệ. 
... 
“Hừ, những Nhân tộc Luyện Khí sĩ đã được thiên địa đại vận, nhàn nhã tu hành, mỗi ngày đàm kinh luận đạo.” 
Kim Ngao đảo, trong bảo trì. 
Một con thanh long chậm rãi bơi lượn trong ao nước, trong mắt rồng thon dài mang theo một chút vẻ bất đắc dĩ. 
Lúc này hắn đã không còn là ấu long Long tộc mười mấy tuổi. 
Nhưng chút bóng ma đó vẫn luôn chiếm cứ trong tim hắn, chưa thể tiêu tan. 
Dần dần, Ngao Ất đã có một tâm bệnh, nhìn thấy lão đạo hình người, tinh thần cũng có chút bất ổn. 
Hắn biết mình đã có ma chướng, nhưng lại không thể nào vượt qua những thứ này. 
Thân thể hắn cũng bởi vậy mà xuất hiện một vài vấn đề, nhưng từ đầu đến cuối hắn không muốn đi đối mặt. 
Cách đó không xa có mấy tên Tiệt giáo Kim Tiên, đang vì đông đảo tiên nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293119/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.