“Nguyệt lão ngươi chính là thần tiên cai quản nhân duyên, ngươi biết cái gì là tình yêu nam nữ cơ mà!"
Tiền điện, có người say rượu đang hướng lên trời gào khóc;
Khuôn mặt Nguyệt lão tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, cũng chỉ đành nói mấy lời an ủi, nhưng hoàn toàn không dám buông lời hứa hẹn giúp vị này sẽ dắt sợi chỉ đỏ.
Làm viên quan nhỏ vạn năm, Nguyệt lão chuyện gì mà chưa từng gặp qua?
Trường hợp này đã thấy nhiều rồi.
Hắn chỉ có thể ở đó không ngừng an ủi, giảng ít đạo lý, sau đó liên lạc với thiên tướng khác đến xử trí việc này.
Nhân duyên chủ yếu là dựa vào cố gắng của bản thân, muốn cùng vị tiên tử kia sinh ra những câu chuyện tuyệt đẹp, nhất định phải bàn bạc kỹ hơn, dụng tâm đi đả động…
Trước đây, Nguyệt lão đang sửa chữa tượng đất trước bị Huyền Đô đại pháp sư nặn hỏng.
Tượng đất là do lực của Thiên đạo biến thành, thời khắc có Thiên đạo cảm ứng, mặc dù có thể sửa chữa, nhưng quá trình lại hết sức phức tạp;
Điều quan trọng là phải tạm thời ‘loại bỏ’ tượng đất khỏi bánh xe nhân duyên, sau khi sửa chữa xong lại bỏ trở lại.
Mới rồi, lúc Nguyệt lão sắp hoàn thành, thiên tướng đột nhiên đến khóc lóc kể lể;
Bởi vì tượng đất không thể rời khỏi bánh xe Nhân Duyên với thời gian quá dài, Nguyệt lão đem công việc vô cùng đơn giản xếp lại cuối cùng, giao cho hai đệ tử, mình thì ra ứng phó.
Trong hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293070/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.