Trại này có chút dị thường, mà đây cũng là nguyên nhân duy nhất Lý Trường Thọ vẫn dừng lại ở ngoài trăm dặm chưa trực tiếp rời đi.
Chuyện có khác thường nhất định có chỗ yêu, cũng có thể là ẩn giấu bảo bối.
Bên trong trại có hơn ngàn Nhân tộc, sống dựa vào việc đánh cá đi săn trồng trọt, sinh hoạt tương đối phong phú, nơi đây cũng là mưa thuận gió hòa không có thiên tai gì.
Về phần nhân họa...
Vương quốc bộ tộc người phàm có tới mấy ngàn quân chính quy, cũng không chắc chắn có thể đánh bại cái trại này, chứ đừng nói là những nhóm sơn tặc cướp biển kia.
Nhưng phần lớn người trong trại này đều không có tu hành, đều là phàm nhân nhưng lại có dáng người khỏe mạnh giống như thiếu nữ kia, điều này thật có chút không thể giải thích nổi.
Đầu tiên, dinh dưỡng tuyệt đối không nhiều hơn.
Đừng nói là những người ở nơi này cũng không có động tác chuyên rèn luyện cơ bắp...
Lý Trường Thọ có nghĩ đến mấy loại khả năng trong đó tình huống có xác suất lớn nhất chính là nơi này có cái thủy mạch, nguyên liệu nấu ăn, hay là rất nhiều các loại quả ăn phong phú đặc biệt gì đó.
Thường thường, loại người phàm tục này không lưu tâm đến vật thần kỳ, sẽ dùng bảo vật luyện đan, luyện khí, bày trận, tu hành.
Hơn nữa nơi đây cũng không có tung tích của Luyện Khí sĩ từ bên ngoài vào, mấy cái Luyện Khí trong trại nhân vật cấp Hóa thần chắc là tu hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293039/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.