Ngón tay lão đạo điểm một cái, cái áo thủng dưới đó lập tức bị ánh lửa vây lại, lập tức cháy thành tro tàn.
"Người này đi nhanh nên đã rơi xuống vật này," Lão đạo cười nói, “Quét dọn chút tai hoạ ngầm cho hắn, cũng coi như kết một mối lương duyên.”
Đi thôi, nếu không chốc lại có cao nhân sang đây xem náo nhiệt, giải thích cũng phiền phức."
Hạm Chỉ nhẹ nhàng gật đầu, cúi đầu liếc nhìn cái hố sâu đen ngòm dưới mặt biển, bị sư phụ lôi kéo tiếp tục bay về phía đông nam.
…
'Cũng không biết áo máu lưu lại có bị người nào phát hiện hay không.'
Đáy lòng Lý Trường Thọ tính toán, lúc này bằng vào tiên lực trong cơ thể, thi triển hết mức thủy độn thuật, gấp gáp vọt về phía Tây.
Hắn đã nhận ra hai người lão đạo và thiếu nữ chạy tới chỗ độ kiếp của mình, nên mới từ bỏ việc chữa thương tại chỗ, hút luồng linh khí cuối cùng nhanh chóng chạy trốn.
Áo máu đó, là do lúc hắn đến thế giới phàm trần, lột xuống từ trên người một người lính phàm nhân chết trận, dùng linh khí ngâm một khoảng thời gian, chắc hẳn có thể quấy rầy những người muốn truy tìm tung tích của mình.
—— tên lính tốt kia đã được chính miệng hắn niệm kinh văn siêu độ, xuống Địa phủ đầu thai khá nhanh.
“Khục!”
Phép thủy độn kia hóa thành dòng nước nhẹ nhàng chấn động, trong đó tràn ra một tia máu, nhưng những vết máu này vẫn chưa kịp khuếch tán đã bị cuốn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293035/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.