Một câu khoan đã, sinh tử chia hai!
Nhưng lần này người bị 'Phán' hình như là chính mình...
Lúc Lý Trường Thọ nói câu 'Khoan đã' ra khỏi miệng, trong lòng đã nắm được mấy phần.
Mà khi cỗ uy ap kia từ trên trời giáng xuống, Lý Trường Thọ lập tức hiểu rõ chút gì đó!
Hiện nay ở loại tình huống này...
Khoan hãy nói, chính hắn thật sự phải gánh vác một nửa nồi.
Một nửa nồi kia, chỉ có thể đưa cho Thiên đạo lão gia người vốn nên tra xét không bỏ chỗ nào.
Ông, ông, ông ——
Không trung đột nhiên xuất hiện từng tiếng vù vù, trên trời xuất hiện từng tầng từng tầng sóng quỷ dị!
Cỗ uy áp kinh người này trực tiếp bao phủ trong chu vi trăm dặm, làm sinh linh ở đây run lẩy bẩy, một chút cử động nhỏ cũng không dám.
Oanh!
Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn lên đã thấy trên không trung chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một đám mây đen có đường kính vài chục trượng.
Ở trung tâm mây đen từ từ nứt ra hai khe hở như hai đôi mắt to lớn từ từ mở ra, cả tòa mây đen cũng ngưng kết thành hình dáng bộ mặt một lão đạo, không có một chút biểu tình gì, đôi mắt trống rỗng đang nhìn Lý Trường Thọ chăm chú.
Thiên đạo?
Đạo tổ?
Lý Trường Thọ cảm giác toàn thân mình trong nháy mắt bị nhìn sạch sành sanh, trong lòng nổi lên một dự cảm nguy hiểm mãnh liệt.
Linh giác đã không phải là nhảy lên nữa mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293028/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.