Tề Nguyên uống rượu đến nửa đêm mới trở về Tiểu Quỳnh phong.
Đã bảy tám năm nay Lý Trường Thọ chưa từng nhìn thấy sư phụ vui vẻ như thế, lúc sư phụ đi đường còn hát khẽ bài dân gian không biết nghe ở chỗ nào.
Lúc đi tới trước cửa Lý Trường Thọ, Tề Nguyên hét lên:
"Trường Thọ à? Đang tu hành sao?"
"Bẩm sư phụ, đệ tử đang nghỉ ngơi, hôm nay thư giãn tâm trí, chuẩn bị ngày mai sẽ tu hành."
Lý Trường Thọ đang ngồi trên giường cỏ nhắm mắt tĩnh tọa, mở mắt trả lời, vừa muốn đứng dậy đi mở cửa, bỗng nghe thấy sư phụ cười nói:
"Nghỉ ngơi đi nghỉ ngơi đi, vi sư cũng muốn tiếp tục bế quan.
Lần này ngươi làm không tệ, dùng độn pháp cứu sư điệt Hữu Cầm Huyền Nhã của Phá Thiên phong, việc này coi như làm rạng rỡ Tiểu Quỳnh phong của chúng ta.
Chỉ có điều, cũng không thể vì như vậy mà đắc chí, bây giờ mọi chuyện đều lấy tu hành làm chủ, không cần cân nhắc thay đổi quá nhiều độn pháp, đạo cảnh của bản thân mới là căn bản!"
"Đệ tử hiểu rồi." Lý Trường Thọ ở trong phòng đáp lại.
Tề Nguyên lão đạo vuốt râu cười, lại dặn dò: "Ừ, củng cố cảnh giới cho tốt.
Tu hành không thể nóng vội, vững vàng, thận trọng từng bước, như vậy mới có thể vượt qua mấy đại huyền quan.
Ngươi nghỉ ngơi đi, vi sư đi bế quan.
Mấy ngày nay, Linh Nga cũng nóng ruột nóng gan vì ngươi, có chút tiều tụy, ngày mai nhớ an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2292909/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.