"Nguyên Thanh, Huyền Nhã, các ngươi là đệ tử có tu vi xếp hạng thứ hai thứ sáu trong thế hệ này, sao phải vội vàng đi hái thuốc?
Đô Lâm Phong Lưu Nhạn Nhi, Tiểu Linh Phong Vương Kỳ, ừm... Cũng là lương tài xếp hai mươi vị trí đầu trong thế hệ này, sao phải vội vàng muốn đi Loạn Chướng bảo lâm? Nội môn chúng ta đối xử hẹp hòi với đệ tử trẻ tuổi như vậy sao?
Bắc Câu lô Châu cũng không phải đất lành gì, hai lần trước đều không có ai đi...
Hả?"
Ở một góc hẻo lánh ở Bách Phàm điện, một nữ tiên nhân người đầy mùi rượu nghiêng đầu nhìn, trừng mắt nhìn bốn tên đệ tử trẻ tuổi sáng chói mắt đang đứng phía sau Lý Trường Thọ, lại cúi đầu nhìn nhánh trúc ở trong tay, ngẩng đầu nhìn Lý Trường Thọ một chút, như vậy lặp lại hai lần, sắc mặt dần thâm trầm.
"Tiểu Quỳnh phong, Lý Trường Thọ.
Tu vi của ngươi là gì? Chỉ mới Hóa Thần cấp chín đã đi Loạn Chướng bảo lâm để làm gì?
Đi đi đi! Đi tới Đông Hải đánh những yêu tôm kia đi!"
Nữ tiên này ăn nói rất ngay thẳng, có thể nói không hề để lại mặt mũi, nhưng nói cũng rất có lý, hiển nhiên là vì suy tính cho an nguy của Lý Trường Thọ.
Trên eo nữ tiên nhân có đeo hai bầu rượu một lớn một nhỏ, trang phục trên người cũng rất đơn giản, quần dài, áo ngắn, mái tóc ngắn màu nâu nhạt, đứng trong quần thể ba ngàn nữ Luyện Khí sĩ với tóc mái tóc dài bay phấp phới, cũng coi là loại khác thường hiếm thấy.
Về phương diện hình tượng và khí chất, cực kỳ giống đệ tử tạp dịch bị nội môn nghiền ép trường kỳ lao lực đến mức tự sa ngã.
Cũng còn may, nàng dùng vải thắt chặt vòng eo nhỏ nhắn, còn có chiếc áo ngắn bằng vải bố sắp bị rách ra, thỉnh thoảng trên người cũng toát ra một chút uy thế, có thể làm cho người ta trực tiếp lý giải được, đây là một nữ tiên nhân có thực lực không hề yếu kém.
Người này đạo hiệu là Tửu Cửu, môn nhân Phá Thiên phong, thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi, thật ra đã là tám, chín trăm tuổi, thành tiên đã hơn 600 năm, trong những đệ tử đời thứ nhất cùng thời kỳ nhập môn với nàng cũng là đỉnh cấp tồn tại, bây giờ đã có thể một mình nắm giữ một phương.
Đi tới nội môn Bắc Câu lô châu Loạn Chướng bảo lâm làm hộ vệ chỉ có một mình nàng, đủ để thấy thực lực của nàng rất bất phàm.
Lý Trường Thọ lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, đối vị Tửu tiên nhân đại danh đỉnh đỉnh này chắp tay hành lễ, nói: "Tửu sư thúc, đệ tử cần tìm kiếm mấy vị thảo dược, có một vị thảo dược mà chỉ ở trong Bắc Câu lô châu mới có thể tìm được, lần này phải làm phiền Tửu sư thúc rồi."
"Vị thảo dược nào?"
Khóe miệng nữ tiên nhân cong lên, thật ra trên khuôn mặt vô cùng xinh đẹp kia mang theo một chút ghét bỏ, "Ta và sư phụ ngươi cũng coi như có chút cảm tình, ta cho ngươi cái này, cầm lấy đi tìm Kỳ Linh trưởng lão của Đạo Tạng các."
Nói xong, nữ tiên nhân lại lục lọi trong chiếc áo ngắn mình tràn đầy rượu ô của mình, lấy ra một mảnh ngọc, tiện tay ném cho Lý Trường Thọ.
"Còn nói coi như mặt mũi của Nguyệt Cung ta, người mau cầm lấy tìm thảo dược!
Bắc Câu lô châu không phải là nơi Hóa Thần cấp chín như ngươi có thể đi?
Nếu ngươi thật sự chết trong đó, ta sẽ bị trừ mười năm tiền thưởng, chắc chắn sư phụ thích khóc lóc của ngươi sẽ chạy tới tìm ta khóc sướt mướt...
Haizz, nghĩ tới thật phiền chết đi được!"
Hai nam hai nữ ở bên cạnh cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt rơi vào mảnh ngọc.
Ngọc bài thân phận trưởng lão nội môn, lại dễ dàng đưa cho một đệ tử Hóa Thần cấp chín không cùng phong như vậy?
"Sư thúc" Lý Trường Thọ cười khổ, bước lên hai bước nâng miếng ngọc trả lại cho vị nữ tiên nhân này, "Nếu được lựa chọn, đệ tử cũng không muốn đi Bắc Câu lô châu để mạo hiểm, nhưng lần này quả thật là bất đắc dĩ.
Dựa theo môn quy, sư thúc cũng không thể từ chối thỉnh cầu của đệ tử đi ra ngoài rèn luyện, kính mong sư thúc thành toàn."
Tửu Cửu hơi nhíu mày, nhìn chăm chú vào tiểu bối đang cúi đầu hành lễ ở trước mặt, hừ lạnh tiện tay lấy lại miếng ngọc bội.
"Thật là! Vậy thì là ai, Nguyên Thanh, Huyền Nhã."
Thiếu nữ mặc váy tiên màu đỏ rực và một thanh niên Luyện Khí sĩ hào hoa phong nhã cùng nhau chắp tay trả lời: "Có đệ tử!"
Tửu Cửu tức giận nói: "Nếu hai người các ngươi có tinh lực dồi dào thì giúp đỡ trông nom hắn."
"Đệ tử lĩnh mệnh.” Hữu Cầm Huyền Nhã mặt không thay đổi đáp ứng.
"Sư thúc cứ yên tâm, "Nguyên Thanh ném cho Lý Trường Thọ một ánh mắt có chút thiện ý, khóe miệng mỉm cười cũng có chút ôn hòa, "Ta chắc chắn sẽ chăm sóc Trường Thọ sư đệ thật tốt."
Tửu Cửu không nhịn được đưa tay đỡ trán, mắng xả Lý Trường Thọ: "Hắn nhập môn còn sớm hơn ngươi và Huyền Nhã.
Chính là, Lý Trường Thọ ngươi làm như thế nào vậy, tu luyện hơn một trăm năm vẫn chưa tới Phản Hư cảnh... Quên đi.
Với điều kiện của Tiểu Quỳnh phong các ngươi, ngươi có thể đuổi theo đại đa số đệ tử cũng xem như không tệ rồi."
"Hả!" Nguyên Thanh mặt lộ vẻ mặt xấu hổ, nhưng rất nhanh liền chắp tay thi lễ, "Xin lỗi, Trường Thọ sư huynh đừng trách tội."
Lý Trường Thọ mỉm cười lắc đầu, đáy lòng cũng có chút cảm khái.
Nữ mặt đơ, nam ấm áp, đôi này cũng vô cùng xứng đôi...
Chỉ có điều không có quan hệ gì với mình là được rồi.
Lý Trường Thọ đột nhiên có cảm giác hai ánh mắt không có nhiều ý tốt, hắn cũng không có đi tìm tòi nghiên cứu làm gì, bình tĩnh nói tiếng đa tạ với Tửu Cửu, lại quay người chắp tay hành lễ với Hữu Cầm Huyền Nhã và Nguyên Thanh, sau đó lui đến phía sau bốn người, yên tĩnh đứng thẳng.
Hai ánh mắt kia đương nhiên là hai người khác quăng tới.
—— Một là Lưu Nhạn Nhi mặc váy màu vàng nhạt, một là Vương Kỳ mặc đạo bào màu xanh, đều là đệ tử Phản Hư cảnh tài giỏi xếp hạng cao trong thế hệ này, hai hạt giống mầm tiên tốt nhất.
Mặc dù ánh mắt lúc nãy của bọn họ không có ý tốt, nhưng cũng không có nhiều ác ý, cùng lắm cũng chỉ là có chút ghét bỏ mà thôi.
Lý Trường Thọ lẳng lặng đứng nghe, nghe bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng xé gió, từng nhóm đệ tử dưới sự bảo vệ của các vị tiên nhân bay lên không rời đi.
Hắn cũng chia ra một tia linh thức, kiểm tra từ trên xuống dưới, mấy món trữ vật dùng làm Pháp khí trên người mình.
Đó cũng không phải là thói quen có am hiểu sắp xếp, muốn đem đan dược, pháp khí đều phải chia ra gửi từng môn; thật ra đồ vật gửi trong mấy món pháp khí này đều giống nhau như đúc, đan dược, pháp khí, linh thạch v…v, cũng được chia làm ba phần.
Vòng tay đeo trên cổ tay tay trái chính là chúa trữ vật pháp khí, vì để phòng ngừa vạn nhất, mặt dây chuyền đeo trên cổ chính là dự bị trữ vật pháp khí, vì để phòng ngừa vạn nhất của vạn nhất, túi cột trên đùi chính là dự bị thêm dự bị của trị vật pháp khí...
Đi ra bên ngoài rèn luyện, chuẩn bị thêm một chút tóm lại cũng không sai, đặc biệt là phải đi tới loại hiểm địa như Bắc Câu lô châu.
Lần này, Lý Trường Thọ cũng đem hơn phân nửa vốn liếng của mình để tới đây.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]