Dịch: Duy Anh
Biên: Độc Hành
***
Đường đường một đấng tiên nhân, vậy mà lại nghèo khó như thế này, chỉ có mỗi một cây búa, một cái pháp khí trữ vật….
Quả nhiên, luyện khí sĩ lăn lộn ở thế tục, đa phần đều là đám lưu manh nghèo đói…
Sau khi tro cốt màu đen bay đi, Lý Trường Thọ liền lấy cái trữ vật pháp khí hình chiếc nhẫn và cây búa to bỏ vào túi trữ vật số bốn chữ Thiên. Hắn thu hồi tiếp Nhiếp Hồn Châu, nhảy tới vách núi, ngồi xổm trước ba cây Tiên Giải thảo nọ.
Lý Trường Thọ lấy ra hai hộp ngọc được chuẩn bị từ trước, bỏ vào miệng hai viên Giải Độc Hoàn do chính mình luyện chế. Hay tay hắn được bao phủ bởi mười tám tầng pháp lực, động tác tuy nhanh nhẹn nhưng vẫn vô cùng cẩn thận, hái xuống hai gốc thảo độc có tuổi thọ tương đối cao, nhanh chóng đặt vào trong hộp ngọc đóng chặt.
Hái thuốc không diệt tuyệt, miễn tổn phúc.
Cuối cùng…
Lý Trường Thọ khẽ mỉm cười.
Hắn nhanh chóng đứng dậy, cũng chẳng dám ở đây lâu, vì lo sợ Vũ Văn Lang còn có đồng bọn.
Trước tiên Lý Trường Thọ vọt tới đầu của con rắn Tam Tình Bích Ba Xà kia, rồi lấy ra túi trữ vật ghi ‘Địa Nhị’. Sau đó hắn đặt cái đầu rắn này vào, phong ấn bằng phù lục, thu vào túi trữ vật số bốn chữ Huyền
Thứ này chắc có thể luyện chế ra độc dược, để cho tiểu sư muội phòng thân ngừa sói, nếu bỏ ở đây quả thật quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-qua-on-trong/3124480/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.