“Tề Nguyên sư đệ, vi huynh có cái này phải hỏi đệ...”
Tại Lâm Đông thành dưới mặt đất khoảng trăm trượng, có hai thân ảnh đang co rụt lại thành một đoàn. Bọn hắn đang âm thầm tiến tới trong bóng tối, tìm một chút quang minh lẻ loi tại mảnh Hồng Hoang tàn khốc này.
"Tề Nguyên" cũng chính là người giấy của Lý Trường Thọ giả danh đang đi theo Tửu Ô sư bá, từng chút một đến gần hoa lầu nơi có khí tức của yêu tộc.
Tửu Ô quay đầu nhìn Tề Nguyên truyền âm hỏi:
”Sư đệ, theo như bình thường thì khi đánh lén hay có ý đồ xấu, thì phải chọn thời điểm đêm tối mới đúng chứ. Còn đằng này thì huynh đệ chúng ta lại đi giữa ban ngày, thanh thiên bạch nhật. Đã vậy lại còn chọn thời điểm chính giữa trưa nắng nóng nữa chứ….
Không bằng chúng ta trực tiếp tấn công chính diện từ cửa vào còn hơn.”
“Sư huynh nói vậy là không đúng”
Lý Trường Thọ giả tiếng sư phụ và trả lời:
“Sư huynh có chỗ không biết, những nơi giống như thế này thì vào buổi trưa rất ít khách nhân, có một chút phàm nhân thì đều đi nghỉ ngơi hết rồi. Với lại huynh cũng đã thấy tối qua rồi phải không, vào buổi tối thì nơi đây cực kỳ náo nhiệt, không tốt để hành động.”
Tửu Ô nghe vậy thì đồng ý, sau đó nhìn Lý Trường Thọ với ánh mắt đầy ẩn ý và cười nói:
“Không nghĩ tới nha, Tề Nguyên sư đệ lại hiểu về nơi này như vậy.”
“Không giống như sư huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-qua-on-trong/2416499/chuong-112.html