Dịch: Ăn Mày Dĩ Vãng
Trời cao khí sảng, trời trong gió nhẹ.
Tại sơn môn của Độ Tiên môn, Lý Trường Thọ mặc một chiếc trường bào màu xanh lục, duy trì độ cao vừa phải, không cao không thấp, chậm rãi cưỡi mây bay.
Đạo bào được Bách Phàm điện phân phối cho đám đệ tử có ba loại, một loại là đồ bó sát người mặc khi luyện công, một loại là phổ thông đạo bào giống như Lý Trường Thọ mặc hàng ngày, mỗi tháng đều có thể tuỳ ý đến nhận.
Đạo bào mà Linh Nga thường xuyên tự tay may vá cho sư huynh mình cũng chính là loại thứ hai. Nhưng nàng sẽ theo yêu cầu riêng của sư huynh, may thêm mấy...mười mấy cái túi nhỏ bên trong.
Còn loại thứ ba, chính là loại mà Lý Trường Thọ đang mặc, áo bào màu chàm, bên ngoài vải lụa thêu hoa, có một phần tác dụng phòng hộ như pháp bảo.
Thật khó thấy được một lần Lý Trường Thọ phô trương như vậy, lấy ra loại đạo bào "áp đáy hòm" để mặc. So với ngày thường, thoáng có chút nổi bật...
Không có cách nào khác, ngày hôm nay có chút đặc biệt. Hải Thần giáo Nhị Giáo chủ đang dẫn theo đạo lữ cùng đến Độ Tiên môn thăm hắn.
Thực ra, để có thể quyết định mang bộ đạo bào này ra mặc, Lý Trường Thọ cũng suy đi tính lại, nâng lên hạ xuống, cân nhắc chính bản thân cần chú ý một chút, không thể biểu bản thân quá tầm thường, nếu không sẽ làm cho Ngao Ất phải xấu hổ.
Đây coi như là một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-qua-on-trong/2416334/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.