Chương trước
Chương sau
Lần này, chắc là có thể thành.


Lý Trường Thọ nhìn Vong Tình thượng nhân đáp xuống bên cạnh hồ, sư tổ Giang Lâm Nhi trong nhà cỏ ra nghênh đón, lại cúi đầu liếc nhìn Tâm Hỏa Thiêu trong tay mình. . .


"Thôi, cái này tạm thời không cần, làm quá nhiều ngược lại không hay."


Lý Trường Thọ thu hồi túi thuốc, đứng chắp tay trước phòng luyện đan.


Bên hồ, hai người kia ngồi ở dưới cây liễu quen thuộc.


Lý Trường Thọ nghĩ một chút, rồi dẫn âm cho Linh Nga, dặn dò vài câu.


Không bao lâu, Linh Nga cưỡi mây đi về phía bên hồ, tới trước nhà cỏ của sư phụ, đánh thức Tề Nguyên đạo trưởng có thể đang tại bên trong nhà cỏ tu hành, nói với sư phụ đôi lời. . .


Tề Nguyên lão đạo nhìn qua dưới tàng cây, đầu tiên là sững sờ:


"Tiến triển nhanh như vậy?"


Lý Trường Thọ, Linh Nga: . . .


Tiếp đó, Tề Nguyên cười một tiếng hiền lành, trong mắt mang theo vài phần cảm khái và hoài niệm.


Lão nhìn xem sư phụ Giang Lâm Nhi của mình, giống như đang xem. . . Lão cô nương nhà mình, vườn không nhà trống mấy ngàn năm, rốt cuộc hôm nay phải gả ra ngoài.


Hết sức vui mừng, nhưng cũng không nỡ.


"Sư phụ, chúng ta đi mau đi, " Linh Nga làm cái mặt quỷ, Tề Nguyên lập tức đỡ râu cười khẽ, gật đầu đáp ứng.


Sau đó, đôi thầy trò này đi về phía bên hồ, hành lễ với sư tổ và Vong Tình thượng nhân, rồi Tề Nguyên lão đạo nói:


"Sư phụ, sư bá, gần đây đệ tử muốn tu luyện đan đạo, nên sẽ ở lại phòng luyện đan bên kia."


Giang Lâm Nhi lập tức rõ ràng ý tứ trong đó, ra vẻ trấn định hồi đáp, trên thực tế hai bên tai đều đã đỏ bừng.


Linh Nga lấy ra một viên ngọc phù, cung kính đưa cho Giang Lâm Nhi, ngọt ngào nói:


"Sư tổ, đây là trận pháp ngăn cách chung quanh gian phòng, do sư huynh và Tửu Cửu sư thúc cùng nhau làm."


"Ừm, tốt, ta đã biết, " Lúc Giang Lâm Nhi nhận lấy ngọc phù, tay nhỏ khe khẽ run rẩy.


Vong Tình thượng nhân ở bên cạnh ấm áp nói: "Tiểu Nguyên, ta có một ít pháp môn luyện đan, ngươi có cần không?"


"Không cần, không cần, " Tề Nguyên vội vàng nói, "Đệ tử chỉ muốn thử một chút, giờ cũng nên đi."


Tề Nguyên nói xong, lại cùng Linh Nga hành lễ lần nữa, cưỡi mây đi về phía đan phòng.


Trong vòng mười dặm bên phương viên hồ, lập tức chỉ còn Giang Lâm Nhi và Vong Tình thượng nhân. . .


Hai người nhìn lẫn nhau, thâm tình chân thành;


Lời trong tâm đã nói ra, nhưng chưa được viên mãn.


Vong Tình thượng nhân nói khẽ: "Lâm Nhi, gần đây ta nghiên cứu một bộ công pháp."


"Ừm, " Giang Lâm Nhi cúi đầu nói, "Công pháp gì."


"Chúng ta đi vào trong phòng đi, bên ngoài không tiện bày ra."


"Tốt, tốt. . ."


Giang Lâm Nhi nói nhỏ như muỗi kêu, hốt hoảng đứng dậy, chủ động đi phía trước dẫn đường tới nhà cỏ.


Vong Tình thượng nhân vừa đặt chân bước vào cửa, trong nháy mắt Giang Lâm Nhi đã mở ra trận pháp của nhà cỏ, lại dùng tiên lực của mình bố trí mấy tầng kết giới.


Có chút luống cuống tay chân.


Lý Trường Thọ bình tĩnh cười;


Một chút tiểu kết giới, còn có thể làm khó hắn sao?


Bản thân mình dù gì cũng tự chém mấy lần đạo cảnh, kém nhất vẫn là thiên tiên cảnh viên mãn.


Hắn dùng tiên thức tìm tòi, lại phát hiện kết giới bên trong lại xuất hiện một đạo kết giới càng mạnh, dường như do Vong Tình thượng nhân bố trí.


Lý Trường Thọ: . . .


Ài, hắn vốn dĩ cũng không nghĩ dòm lén người khác, chỉ muốn nhìn một chút xem sự tình phát triển, ân, có bị lệch đường hay không.


Đã không cho xem, vậy không nhìn là được.


Lý Trường Thọ thấy sư phụ và Linh Nga cưỡi mây bay tới, thì bắt đầu quay người bố trí.


Lý Trường Thọ lấy ra một cái bàn đặc chế, phần giữa bị khoét hết, khảm vào đó một nồi hơi sắt, nồi này lại được hai cái miếng sắt chia làm bốn ngăn.


Pháp khí tự nghiên cứu —— bàn nồi lẩu tự động!


Bản thân nồi sắt được cấm chế pháp bảo từ từ làm ấm, nhưng thông qua việc rót vào pháp lực nhiều ít, để khống chế lửa lớn nhỏ.


Trừ cái đó ra, còn có tiểu kết giới để phòng văng tung tóe, phòng mùi vị xuyên qua, còn có các tiểu thiết kế nhỏ lẻ khác.


Lý Trường Thọ bố trí xong cái bàn, lập tức dẫn âm cho Hùng Linh Ly giết mấy con linh thú thích hợp cho việc nấu nướng;


Tiếp đó lại lấy ra mấy thứ hương liệu tiên thảo đã chuẩn bị từ trước, rồi đổ nước tiên tuyền vào nồi, bắt đầu điều chế hương vị nồi lẩu.


Bên kia có việc, bên này cũng muốn náo nhiệt lên mới được.


Mặc dù không quá phô trương giống Long cung, cũng không có nhiều người chúc mừng như thế tục, nhưng tóm lại cũng phải có chút hương vị của tiệc cưới. . .


Khi sư phụ và Linh Nga tới, nồi lẩu đã chuẩn bị xong hơn phân nửa.


Linh Nga vui vẻ nói: "Sư huynh, người lại làm đồ chơi gì mới?"


Lý Trường Thọ cười nói: "Cái này gọi là. . . Chảo nóng, ta muốn điều phối một ít tương liệu.


Linh Nga lập tức đi Phá Thiên phong mời Tửu Cửu sư thúc đến đây, khoảng thời gian này người buồn bực quá rồi.


Ngày hôm nay chúng ta làm cho náo nhiệt một chút, xem như ăn mừng cho sư tổ và tổ sư bá."


"Ai, muội đi ngay!"


Linh Nga quay người cưỡi mây rời đi, Tề Nguyên lão đạo chấn vỗ tay áo, cười nói: "Trường Thọ, cần vi sư hỗ trợ làm gì?"


Lý Trường Thọ vội nói: "Sư phụ ngài nhập tọa nhìn là được, sao có thể để ngài làm chứ."


Tề Nguyên lão đạo lắc đầu cười, ra ngoài cửa nằm ghế nghỉ ngơi.


Không bao lâu, Hùng Linh Lỵ nhanh nhẹn giết, cắt miếng, mấy con linh thú để lên bàn, lại hào hứng bưng mấy chục cân thịt linh thú mới cùng đến đan phòng.


Lát sau Linh Nga và Tửu Cửu cùng ngồi trên hồ lô lớn bay tới;


Hơn nữa đi theo Tửu Cửu tới, còn có mấy vị sư huynh sư tỷ của nàng. . .


Mấy vị tiên nhân chữ Tửu, lại tới Tiểu Quỳnh phong ăn nhờ ở đậu, thuận tiện tu hành bát quái thuật.


Lý Trường Thọ như làm ảo thuật, lại lấy ra một bàn nồi lẩu, sau một phen hành lễ, an bày cho Tửu Ô, Tửu Thi, Tửu Lộc Nhi, sáu người ngồi tại sát mép bàn.


Lập tức đan phòng trở nên có chút chen chúc, rất náo nhiệt.


Trong nhà cỏ, hai bên thân hữu của đôi tân lão giai nhân, tụ tập ở chỗ này như để làm chứng cho thời khắc lịch sử này. . .


Tửu Ô kéo cánh tay của Lý Trường Thọ, nháy mắt ra hiệu nhỏ giọng hỏi:


"Việc này, đã được rồi? Hay vẫn đang tiến hành?"


Lý Trường Thọ cười không nói.


Nói thật, hai người kia đóng cửa lại để làm gì, hiện tại hắn cũng không dám vội kết luận. . .


Mặc dù dựa theo lẽ thường mà nói, hiện nay hai người chắc tại tiến hành một ít việc không thể miêu tả chi tiết;


Nhưng Vong Tình thượng nhân có thể lấy một bản sổ tay vỡ lòng xem như tiên pháp tu hành, thì với thế cục bây giờ, nói không chừng. . . Sẽ phát triển thành dạng gì đó.


Tửu Tán - - tam đệ tử của Vong Tình thượng nhân lần thứ nhất lộ diện tại Tiểu Quỳnh phong, là vị nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp. Nàng mang theo vài phần khí khái hào hùng của luyện khí sĩ, tu vi Chân Tiên cảnh đỉnh phong, khoảng cách để đột phá Thiên Tiên đã không xa.


Tửu Tán cười nói: "Lão Ngũ ngươi đừng hỏi loạn, bên kia sư phụ đều mở đại trận, tất nhiên đã xong rồi."


Tửu Ô thở dài: "Tính tình sư phụ chúng ta. . . Tam sư tỷ ngươi cũng biết rõ."


Tửu Thi lại nhẹ nhàng nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Đúng là nên lo lắng, rốt cuộc sư phụ có hiểu việc này hay không.


Ài, nếu là có thể nghe được động tĩnh bên trong thì tốt."


Tửu Lộc Nhi nháy mắt mấy cái, "Thế nhưng là chúng ta cũng không thể. . . Đi qua nghe góc tường đi. . ."


Mắt mấy người lập tức sáng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.