“Không ra ngoài sao? Không được, bọn chúng đã cảm nhận được khí tức vừa đột phá của ta rồi, giả vờ chưa sống lại, tuyệt đối không thành công.”
“Vậy thì giả mạo thành tên này?”
Hàn Binh nghĩ rằng ngôi mộ này đã tồn tại rất nhiều năm rồi, có lẽ những người biết tên này đều đã chết, không ai biết dung mạo thật của cái gọi là Âm Thiên Thánh Tử này.
Hắn nói hắn là Âm Thiên Thánh Tử, ai dám phản đối? Nghĩ đến đây, hắn thở phào nhẹ nhõm, tự mình đẩy quan tài đồng ra, bò từ bên trong ra ngoài.
Sau đó, hắn mở cửa mộ thất.
Người của Âm Khôi môn nhìn thấy Hàn Binh, đầu tiên xem xét quần áo và ngọc bội, sau đó lấy ra một bức họa. Bức họa này không phải là phong cách hiện đại, không chân thực đến vậy, chỉ vẽ chân thực quần áo và ngọc bài.
“Không sai, là Âm Thiên Thánh Tử!”
“Cung nghênh Âm Thiên Thánh Tử!”
Những người này lại hô lên.
“Ta… mất một phần ký ức, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hàn Binh cố tỏ ra bình tĩnh nói.
“Mất ký ức?” Vị Võ Thánh kia nói: “Ngàn năm đã trôi qua, Âm Thiên Thánh Tử ngươi mất một phần ký ức là chuyện bình thường, dù sao trận pháp hiến tế phục sinh này chúng ta cũng là lần đầu tiên sử dụng, có lẽ khi bố trí có chút vấn đề, nhưng bây giờ đều không phải vấn đề, ngươi theo chúng ta về Âm Khôi môn, chúng ta sẽ giúp ngươi trưởng thành.”
Ngàn năm thời gian!
Hàn Binh đã hiểu rõ, cái gọi là Âm Khôi môn này chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-hoai-nghi-chung-ta-la-ma-tong-c/5194182/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.