Editor:HamNguyet
Bình thuốc mỡ hắn đưa nàng có kích cỡ khá lớn sau cũng không thu hồi lại, còn dặn nàng về sau mỗi ngày thoa thuốc hai lần lên miệng vết thương, buổi sáng một lần, buổi tối một lần, rất nhanh có thể lành, còn không lưu lại vết sẹo.
Miệng vết thương là thật, cho dù Hoa ngự y kia y thuật cao minh, nàng cũng không sợ hắn nhìn thấy.
......
Không biết qua bao lâu, Tần Lạc Y từ trong mê man dần dần tỉnh lại.
"Nương, muội muội còn chưa tỉnh sao? Đã hai ngày qua, Hoa ngự y không phải đã nói muội muội không có việc gì sao?" Một đạo thanh âm xa lạ mang theo chút quen thuộc, đột nhiên ở bên tai nàng vang lên.
Nghe được thanh âm kia, Tần Lạc Y trong lòng rùng mình. Nàng kêu chính mình là muội muội, chẳng lẽ nàng chính là Tần Lạc Hàn?
Trầm mặc một lát, một thanh âm quen thuộc khác cũng vang lên: "Đúng vậy, đã hai ngày còn chưa tỉnh lại, Vương gia đã phái người đi thỉnh Hoa ngự y!"
Là phụ nhân ôm nàng kinh hoảng kêu nàng là Y nhi khi nàng giả trang hôn mê, còn tự xưng là nương, xem ra nàng chính là kế thất Trấn Nam Vương Tần Lăng Vân-- Tạ Như Yên.
"Nga! Vậy thật tốt quá, Hoa ngự y đến đây,tiếp tục gọi hắn hảo hảo xem bệnh cho muội muội! Nói không chừng muội muội có thể nhanh chóng tỉnh lại......"Thanh âm trẻ tuổi lúc ban đầu kia mang theo hưng phấn, cười nói.
"Chỉ hy vọng như thế!" Tạ Như Yên thở dài một hơi, lặng im một lát đột nhiên nói: "Hàn nhi, ngươi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/62610/quyen-1-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.