Editor:HamNguyet
Tần Lạc Y đứng trên hư không, chân đạp tường vân, tiên vụ mờ ảo quanh thân, mông lung, nhìn xuống phía dưới, trên mặt đất đập vào mắt là kỳ hoa dị thảo khắp nơi, lưu tuyền thác lước, tiên hạc bay múa, là một chỗ tiên cảnh tồn tại. Ở phía sau người nàng, hư không bị xé rách ra đang nhanh chóng khép lại.
"Nơi này chính là Tiên giới?" Tần Lạc Y nghiêng đầu nhìn phía bạch y nam tử đứng bên cạnh người nàng, nhíu mi cười hỏi.
Bạch y nam tử đúng là Hiên Viên Kình. Hắn nhìn chăm chú sườn mặt Tần Lạc Y, không nhìn sai đáy mắt nàng có một tia buồn bực tức giận, âm thầm thở dài một hơi, trên tuấn nhan dấy lên ý cười thanh nhã ôn nhuận, lắc lắc đầu: "Không phải, nơi này là Yêu giới."
"Yêu giới?" Tần Lạc Y ngẩn ra, hồ nghi nhìn hắn: "Chúng ta đến Yêu giới làm gì?" Không phải nói đi tìm Sở Dật Phong bọn họ sao? Như thế nào lại chạy đến Yêu giới, chẳng lẽ Sở Dật Phong bọn họ ở Yêu giới sao?
Hiên Viên Kình hơi thần bí cười. Hắn hướng Tần Lạc Y vươn tay. Tuy rằng trong lòng Tần Lạc Y nghi hoặc, lại không chút do dự đưa tay để vào trong tay hắn, Hiên Viên Kình cầm chặt tay nàng, lại xé rách hư không mà đi lần nữa.
Đợi thời điểm hai người xuất hiện, Tần Lạc Y phát hiện lần này chính mình đã tới tòa Tuyết Sơn đỉnh thật lớn. Trên bầu trời phiêu đãng tuyết trắng đầy trời, trận gió gào thét, không một bóng người, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2472681/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.